Mội chúng ta, dù là người lạc quan nhất - cũng hẳn đã từng ít nhất một lần cảm thây bỉ quan và nhận ra rắng: Cuộc sống này, thật ra đầy rấy những bất trắc và không may. Mỗi ngày, chỉ riêng việc mỡ !-V!lên và xem hàng tá

Mội chúng ta, dù là người lạc quan nhất - cũng hẳn đã từng ít nhất một lần cảm thây bỉ quan và nhận ra rắng: Cuộc sống này, thật ra đầy rấy những bất trắc và không may. Mỗi ngày, chỉ riêng việc mỡ !-V!

lên và xem hàng tá những mẩu tin về thế giới đầy biến động, có lẽ cũng đủ làm cho chúng ta mất đi đội chút sự lạc quan. Bước chân ra khỏi nhà, chúng ta lại buộc mình lao vào một cuộc chiến khốc liệt, với những xung đột, những vất vả, những đua tranh vô hình với xã hội, những gánh nặng của chính bản thân.

Bạn chăng thê làm được gì đâu, những điều bất trắc và vất và không như ý này vốn đã là một phân chẳng thể gạt bò của cuộc sống. Bạn sẽ luôn gặp phải chúng trên con đường của mình mà chẳng thê nao be ngoặt lái đi để trồn tránh. Con người trở thành những tờ giấy thấm, dễ dàng hút về mình những tiêu cực và xâu xí của đời sống hiện đại xung quanh, từng chút từng chút, chúng thẩm vào và khiến bạn cam thấy chỉ thờ thôi cũng nặng nê, cuộc sống qua đôi mắt thật xám xịt và chăng có gì hay ho gia việc chứn thầu nà nhà àn giữa những uồng quầ hối rà khắc nghiệt cha đời sôn g mh nhàn.

điều bất trắc. Chúng ta kiệt sức, hụt hơi và luôn phải gồng gánh. Khi nghĩ đến đấy, chúng tôi nhận ra: "Bình tĩnh sống" chính là cái thái độ sống mà chúng ta đang thiểu, một thông điệp cần thiết để xoa dịu những tâm hồn đang mệt nhoài.

Câu 1: Theo văn bản, khi có một lần cảm thấy bi quan thì chúng ta nhận ra điều gì?

Câu 2: Vấn đề nghị luận được đề cập trong văn bản trên là gì?

Đăng phản hồi