Viết đoạn văn (khoảng 200 chữ) phân tích tám dòng thơ cuối của văn bản Cảnh vui của nhà nghèo( Tản Đà) được trích trong phần đọc hiểu.

Viết đoạn văn (khoảng 200 chữ) phân tích tám dòng thơ cuối của văn bản Cảnh vui của nhà nghèo( Tản Đà) được trích trong phần đọc hiểu.
Câu trả lời này dùng AI, hãy kiểm tra lại trước khi sử dụng
Tám dòng thơ cuối của bài thơ "Cảnh vui của nhà nghèo" của Tản Đà thể hiện một cái nhìn sâu sắc về cuộc sống giản dị nhưng đầy niềm vui của người nghèo:

"Trời mưa gió vẫn cứ vui chơi,
Cười nói giữa đời, nghèo cũng đẹp.
Cảnh nhà tuy khó mà lòng người,
Chẳng quản gì, đâu phải vì nghèo."

Đầu tiên, hai dòng thơ đầu "Trời mưa gió vẫn cứ vui chơi, / Cười nói giữa đời, nghèo cũng đẹp" cho thấy dù thời tiết không thuận lợi, gia đình nghèo vẫn giữ được niềm vui trong cuộc sống. Hình ảnh "trời mưa gió" không chỉ là thời tiết khắc nghiệt mà còn tượng trưng cho những khó khăn, gian khổ trong cuộc sống. Tuy nhiên, sự vui chơi, cười nói của họ cho thấy tinh thần lạc quan, không bị khuất phục bởi hoàn cảnh. Cụm từ "nghèo cũng đẹp" nhấn mạnh rằng sự nghèo khó không làm mất đi vẻ đẹp của cuộc sống, mà ngược lại, nó làm nổi bật lên tinh thần kiên cường và niềm vui đơn giản.

Hai dòng thơ tiếp theo "Cảnh nhà tuy khó mà lòng người, / Chẳng quản gì, đâu phải vì nghèo" phản ánh một thái độ sống tích cực và lạc quan. "Cảnh nhà tuy khó" là sự thừa nhận về hoàn cảnh khó khăn, nhưng "lòng người" lại không bị chi phối bởi sự khó khăn đó. Từ "chẳng quản gì" thể hiện sự không màng đến những khó khăn vật chất, cho thấy rằng niềm vui và hạnh phúc không phụ thuộc vào sự giàu có hay nghèo khó. Câu cuối "đâu phải vì nghèo" khẳng định rằng họ vui vẻ không phải vì họ nghèo, mà vì họ có một tinh thần phóng khoáng, biết chấp nhận và vượt qua hoàn cảnh.

Tóm lại, tám dòng thơ này của Tản Đà không chỉ ca ngợi tinh thần lạc quan, kiên cường của người nghèo mà còn nhắc nhở chúng ta rằng niềm vui và hạnh phúc thực sự nằm trong tâm hồn và cách sống, không phải trong của cải vật chất.
Đăng phản hồi