Câu trả lời này dùng AI, hãy kiểm tra lại trước khi sử dụng
Câu 1: Dấu hiệu nhận biết thi luật thể thơ trên là gì?
Bài thơ này thuộc thể thơ thất ngôn bát cú Đường luật. Dấu hiệu nhận biết gồm:
- Số câu: Bài thơ gồm 8 câu.
- Số chữ: Mỗi câu thơ có 7 chữ.
- Vần: Vần chân ở các câu 1, 2, 4, 6, 8, và vần lưng ở các câu 3, 5, 7. Ở đây, vần "e" xuất hiện ở các câu 1, 2, 4, 6, 8, và vần "nhạt" ở câu 3, "ngắt" ở câu 5, "mấy" ở câu 7.
- Niêm luật: Các câu thơ tuân theo luật bằng trắc, bắt đầu bằng chữ bằng (平) hoặc trắc (仄) theo quy định của thơ Đường luật.
Câu 2: Tìm các từ láy có trong văn bản.
Các từ láy trong bài thơ gồm:
- "le te" (thấp le te)
- "lập loè" (đóm lập loè)
- "phất phơ" (phất phơ màu khói nhạt)
- "lóng lánh" (lóng lánh bóng trăng loe)
Câu 3: Hãy xác định biện pháp tu từ trong hai dòng thơ:
- "Lưng giậu phất phơ màu khói nhạt," sử dụng từ láy "phất phơ" để tạo ra cảm giác nhẹ nhàng, huyền ảo, gợi lên khung cảnh yên bình, mờ ảo của làng quê.
- "Làn ao lóng lánh bóng trăng loe," sử dụng từ láy "lóng lánh" và hình ảnh bóng trăng loe để tạo ra hiệu ứng ánh sáng mờ ảo, lung linh, làm nổi bật vẻ đẹp tĩnh lặng của làng quê đêm khuya.
Câu 4: Nội dung của văn bản? Bài thơ bồi đắp tình cảm gì với quê hương của mình?
Bài thơ "Thu ẩm" của Nguyễn Khuyến miêu tả cảnh làng quê Việt Nam vào đêm thu, với những hình ảnh bình dị nhưng đầy chất thơ. Nội dung bài thơ không chỉ là việc uống rượu mà còn là sự tận hưởng, trân trọng những khoảnh khắc yên bình của quê hương. Bài thơ bồi đắp tình cảm gắn bó, yêu mến quê hương, đồng thời thể hiện lòng biết ơn và sự hòa mình vào thiên nhiên, cuộc sống giản dị của người nông dân.
Câu 6: Nêu hiệu quả nghệ thuật của câu hỏi tu từ trong câu thơ: “Da trời ai nhuộm mà xanh ngắt?”
Câu hỏi tu từ này không cần câu trả lời mà chỉ nhằm mục đích nhấn mạnh vẻ đẹp tự nhiên, thuần khiết của bầu trời thu. Nó gợi lên sự ngạc nhiên, khâm phục trước vẻ đẹp kỳ diệu của thiên nhiên, đồng thời thể hiện sự ngây thơ, vô tư của nhà thơ khi đối diện với cái đẹp.
Câu 7: Tâm trạng của nhà thơ trong bài thơ gợi cho anh/chị suy nghĩ gì?
Tâm trạng của Nguyễn Khuyến trong bài thơ này là sự yên bình, thanh thản, và có phần cô đơn, nhưng không phải cô đơn đau buồn mà là sự cô đơn của người tận hưởng thiên nhiên, cuộc sống đơn sơ. Điều này gợi cho người đọc suy nghĩ về giá trị của sự giản dị, của những khoảnh khắc yên bình trong cuộc sống, và sự cần thiết của việc tìm về cội nguồn, về quê hương để tìm lại sự cân bằng, an yên trong tâm hồn.