-
-
-
- Lớp 2
- Tự nhiên và xã hội
- Tiếng việt
- Toán học
- Tiếng Anh
- Đạo đức
- Âm nhạc
- Mỹ thuật
- HĐ trải nghiệm, hướng nghiệp
- Lớp 4
- Khoa học
- Tiếng việt
- Toán học
- Đạo đức
- Tiếng Anh
- Lịch sử và Địa lí
- Công nghệ
- HĐ trải nghiệm, hướng nghiệp
- GD Thể chất
- Âm nhạc
- Lớp 5
- Khoa học
- Toán học
- Tiếng việt
- Tin học
- Tiếng Anh
- Đạo đức
- Lịch sử và Địa lí
- HĐ trải nghiệm, hướng nghiệp
- Lớp 6
- Công nghệ
- Tin học
- Lịch sử và Địa lí
- GDCD
- Ngữ văn
- Toán học
- Khoa học tự nhiên
- Tiếng Anh
- Âm nhạc
- Mỹ thuật
- HĐ trải nghiệm, hướng nghiệp
- Lớp 7
- Tiếng Anh
- GDCD
- Toán học
- Công nghệ
- Tin học
- Ngữ văn
- Lịch sử và Địa lí
- Khoa học tự nhiên
- HĐ trải nghiệm, hướng nghiệp
- Âm nhạc
- Lớp 8
- Tiếng Anh
- GDCD
- Toán học
- Công nghệ
- Ngữ văn
- Khoa học tự nhiên
- Lịch sử và Địa lí
- HĐ trải nghiệm, hướng nghiệp
- GD Thể chất
- Âm nhạc
- Lớp 9
- Tiếng Anh
- GDCD
- Toán học
- Công nghệ
- Tin học
- Ngữ văn
- Khoa học tự nhiên
- HĐ trải nghiệm, hướng nghiệp
- Lịch sử và Địa lí
- Lớp 10
- Hóa học
- Tiếng Anh
- Lịch sử
- Sinh học
- Địa lí
- Vật lí
- Tin học
- Toán học
- GD kinh tế và pháp luật
- Công nghệ
- Ngữ văn
- HĐ trải nghiệm, hướng nghiệp
- GD Thể chất
- GD Quốc phòng và An ninh
- Lớp 11
- Hóa học
- Tiếng Anh
- Vật lí
- Tin học
- Toán học
- Địa lí
- Công nghệ
- Lịch sử
- Ngữ văn
- Sinh học
- GD Thể chất
- GD Quốc phòng và An ninh
- GD kinh tế và pháp luật
- HĐ trải nghiệm, hướng nghiệp
-
-
- KHÁM PHÁ
-
-
-
-
-
-
-
-
- FAVORITES
-
- Hỏi đáp
- Ngữ Văn
- Lớp 7
- ĐỀ 4: Đọc văn bản sau và trả lời câu hỏi: Người ăn xin Lúc ấy, tôi đang đi trên phố. Một người ăn xin già lọm khọm đứng ngay trước mặt tôi. Đôi mắt ông lão đỏ đọc và giàn giụa nước. Đôi môi tái nhợt, áo
ĐỀ 4: Đọc văn bản sau và trả lời câu hỏi: Người ăn xin Lúc ấy, tôi đang đi trên phố. Một người ăn xin già lọm khọm đứng ngay trước mặt tôi. Đôi mắt ông lão đỏ đọc và giàn giụa nước. Đôi môi tái nhợt, áo
ĐỀ 4: Đọc văn bản sau và trả lời câu hỏi:
Người ăn xin
Lúc ấy, tôi đang đi trên phố. Một người ăn xin già lọm khọm đứng ngay trước mặt tôi. Đôi mắt ông lão đỏ đọc và giàn giụa nước. Đôi môi tái nhợt, áo quần tả tơi thảm hại... Chao ôi! Cảnh nghèo đói đã gặm nát con người đau khổ kia thành xấu xí biết nhường nào! Ông già chìa trước mặt tôi bàn tay sưng húp, bẩn thỉu. Ông rên rỉ cầu xin cứu giúp.
Tôi lục tìm hết túi nọ túi kia, không có tiền, không có đồng hồ, không có cả một chiếc khăn tay. Trên người tôi chẳng có tài sản gì.
Người ăn xin vẫn đợi tôi. Tay vẫn chìa ra, run lẩy bẩy. Tôi chẳng biết làm cách nào. Tôi nắm chặt lấy bàn tay run rẩy kia:
- Ông đừng giận cháu, cháu không có gì để cho ông cả.
Người ăn xin nhìn tôi chằm chằm bằng đôi mắt ướt đẫm. Đôi môi tái nhợt nở nụ cười và tay ông cũng xiết lấy tay tôi:
- Cháu ơi, cảm ơn cháu! Như vậy là cháu đã cho lão rồi. - Ông lão nói bằng giọng khàn đặc.
Khi ấy, tôi chợt hiểu rằng: cả tôi nữa, tôi cũng vừa nhận được chút gì của ông lão.
(Theo Tuốc-ghê-nhép)
Câu 1. Xác định phương thức biểu đạt chính của văn bản trên.
Câu 2. Cậu bé không có gì cho ông lão, nhưng ông lão lại nói: "Như vậy là cháu đã cho lão rồi". Em hiểu cậu bé đã cho ông lão cái gì? Theo em, cậu bé đã nhận được gì ở ông lão ăn xin?
Câu 3. Xét về cấu tạo, câu: “Chao ôi!” trong văn bản trên thuộc kiểu câu nào? Có tác dụng gì?
Câu 4. Em rút ra được bài học gì qua câu chuyện trên?16:32/-strong/-heart:>:o:-((:-h Xem trước khi gửiThả Files vào đây để xem lại trước khi gửi
Câu trả lời này dùng AI, hãy kiểm tra lại trước khi sử dụng
Câu 1: Phương thức biểu đạt chính của văn bản trên là biểu đạt tự sự. Văn bản kể lại một câu chuyện nhỏ về cuộc gặp gỡ giữa người viết và người ăn xin, từ đó thể hiện tâm trạng, cảm xúc của nhân vật chính và ý nghĩa nhân văn trong cuộc sống.
Câu 2: Cậu bé không có gì cho ông lão về vật chất, nhưng ông lão nói “Như vậy là cháu đã cho lão rồi” có nghĩa là cậu bé đã cho ông lão điều mà ông cần nhất lúc đó: sự quan tâm, lòng biết ơn và sự đồng cảm. Cái mà cậu bé trao cho ông lão không phải là vật chất mà là giá trị tinh thần. Cậu bé cũng nhận được từ ông lão sự cảm thông và bài học về lòng nhân ái, giá trị con người nằm ở trong tâm hồn và sự sẻ chia.
Câu 3: Câu “Chao ôi!” thuộc kiểu câu cảm thán. Tác dụng của câu này là bộc lộ sự ngạc nhiên, cảm xúc mạnh mẽ và sự thương xót của nhân vật đối với hoàn cảnh bi đát của người ăn xin. Nó giúp tăng thêm tính chân thực và sức biểu cảm cho câu chuyện.
Câu 4: Bài học rút ra từ câu chuyện là tầm quan trọng của lòng nhân ái, sự sẻ chia giữa con người với con người. Đôi khi, những gì quý giá nhất không phải là vật chất mà là sự quan tâm, tình yêu thương mà chúng ta dành cho nhau. Chúng ta có thể không có nhiều tài sản, nhưng một cái nắm tay, một lời an ủi cũng có thể mang lại ý nghĩa lớn lao cho người khác.
Câu 2: Cậu bé không có gì cho ông lão về vật chất, nhưng ông lão nói “Như vậy là cháu đã cho lão rồi” có nghĩa là cậu bé đã cho ông lão điều mà ông cần nhất lúc đó: sự quan tâm, lòng biết ơn và sự đồng cảm. Cái mà cậu bé trao cho ông lão không phải là vật chất mà là giá trị tinh thần. Cậu bé cũng nhận được từ ông lão sự cảm thông và bài học về lòng nhân ái, giá trị con người nằm ở trong tâm hồn và sự sẻ chia.
Câu 3: Câu “Chao ôi!” thuộc kiểu câu cảm thán. Tác dụng của câu này là bộc lộ sự ngạc nhiên, cảm xúc mạnh mẽ và sự thương xót của nhân vật đối với hoàn cảnh bi đát của người ăn xin. Nó giúp tăng thêm tính chân thực và sức biểu cảm cho câu chuyện.
Câu 4: Bài học rút ra từ câu chuyện là tầm quan trọng của lòng nhân ái, sự sẻ chia giữa con người với con người. Đôi khi, những gì quý giá nhất không phải là vật chất mà là sự quan tâm, tình yêu thương mà chúng ta dành cho nhau. Chúng ta có thể không có nhiều tài sản, nhưng một cái nắm tay, một lời an ủi cũng có thể mang lại ý nghĩa lớn lao cho người khác.
Đăng phản hồi
© 2024 Học Tốt Online - Chia Sẻ Tài Liệu Học Tập và Giải Bài Tập Miễn Phí Vietnamese