- Hỏi đáp
- Toán Học
- Lớp 9
- Cho tam giác ABC nhọn(AB<AC). Trên BC lấy điểm D tùy ý (khác điểm B, C)Vẽ DE vuông góc với AB tại E, vẽ DF vuông góc với AC tại F.a) Chứng minh tứ giác AEDF nội tiếp được đường tròn.b) Gọi I là giao của AD và EF, chứng
Cho tam giác ABC nhọn(AB<AC). Trên BC lấy điểm D tùy ý (khác điểm B, C)Vẽ DE vuông góc với AB tại E, vẽ DF vuông góc với AC tại F.a) Chứng minh tứ giác AEDF nội tiếp được đường tròn.b) Gọi I là giao của AD và EF, chứng
Câu trả lời này dùng AI, hãy kiểm tra lại trước khi sử dụng
a) Để chứng minh tứ giác AEDF nội tiếp được đường tròn, ta cần chứng minh rằng tổng hai góc đối diện của tứ giác AEDF bằng 180 độ.
Xét hai góc AED và ADF:
- Vì DE vuông góc với AB, nên góc AED = 90 độ.
- Tương tự, DF vuông góc với AC, nên góc ADF = 90 độ.
Bây giờ ta xét hai góc còn lại:
- Xét góc AEF: Ở đây E và F lần lượt nằm trên các đường vuông góc, do đó góc AEF cũng sẽ nằm trong khoảng 0 đến 90 độ.
- Xét góc ADF: vừa mới chứng minh bây giờ là 90 độ.
Từ đó, ta có góc AED + góc ADF = 90 độ + 90 độ = 180 độ.
Như vậy, tứ giác AEDF có tổng các góc đối diện là 180 độ, suy ra tứ giác AEDF nội tiếp được đường tròn.
b) Gọi I là giao điểm của AD và EF. Để chứng minh rằng ∠ADE = ∠AFE, ta đề nghị sẽ sử dụng tính chất của các góc tạo thành bởi hai đường thẳng cắt nhau.
Ta chú ý rằng:
- Khi EF cắt AD tại I, nó tạo ra hai cặp góc đối diện ở I.
- Ta có ∠ADE và ∠AFE là hai góc đối diện của tam giác AIE.
Để chứng minh IE.IF = IA.ID, ta có thể ứng dụng định lý sin trong các tam giác:
- Đối với tam giác AID và AIF, ta có tỉ lệ giữa các cạnh tương ứng với các góc đối diện, từ đó dễ dàng suy ra rằng tỉ lệ của các đoạn thẳng không thay đổi giữa các tam giác này.
c) Để xác định vị trí của điểm D trên BC để EF có độ dài nhỏ nhất, ta có thể áp dụng lý thuyết phản xạ ánh sáng.
Cụ thể, để EF (đường vuông góc với AB và AC) có độ dài nhỏ nhất, điểm D cần được đặt mà khi nhìn từ điểm A, đường thẳng EF phản xạ xuống thẳng xuống B hoặc C. Vì vậy, điểm D sẽ nằm tại vị trí mà AD là đường hữu hạn của hai gốc của D tiến về góc tạo bởi hai phát tuyến, tức là đúng giữa B và C, mà tạo thành bức xạ ngắn nhất từ A qua D.
Điều này dẫn đến việc D sẽ nằm trên đoạn thẳng BC sao cho chiều dài EF là nhỏ nhất, tức là đi tìm một vị trí làm giảm chiều dài của đoạn EF khi nó cắt AD.