Cuộc Đời Đầy "Hạnh Phúc" Của Bạn Mạnh Mạnh là một nhân vật đặc biệt trong lớp học. Đặc biệt ở chỗ, mọi người xung quanh đều "yêu mến" cậu một cách kỳ lạ. Yêu đến nỗi mỗi khi Mạnh bước vào lớp, bạn bè không ngại "thể hiện tình cảm"

Cuộc Đời Đầy "Hạnh Phúc" Của Bạn Mạnh Mạnh là một nhân vật đặc biệt trong lớp học. Đặc biệt ở chỗ, mọi người xung quanh đều "yêu mến" cậu một cách kỳ lạ. Yêu đến nỗi mỗi khi Mạnh bước vào lớp, bạn bè không ngại "thể hiện tình cảm" bằng cách nhéo tai, giật tóc, và đôi khi còn tặng những cú đá "tâm huyết" vào chân. "Ê, Mạnh! Hôm qua mày ăn gì mà sáng nay mặt như cái bánh đa nhúng nước thế kia?" - thằng Hoàng, đầu gấu của lớp, vừa nói vừa bật cười sảng khoái, kèm một cú đấm nhẹ "đầy tình cảm" vào vai Mạnh. "Tao ăn cái bánh đa mẹ mày bán ngoài chợ đấy, có gì lạ đâu," Mạnh đáp, vừa cười vừa nén đau, vì cậu hiểu rằng, phản kháng chỉ làm "tình yêu thương" này thêm mãnh liệt. Ở trường, các thầy cô giáo cũng chẳng chịu thua trong việc "thương" Mạnh. "Mạnh! Em làm bài kiểm tra thế này à? Sai hết cả! Năm sau thi vào trường gà à?" Thầy Toàn, giáo viên toán, cầm bài của Mạnh lên và lắc đầu ngao ngán, nhưng chẳng quên thêm một câu: "À mà chắc trường gà nó cũng không nhận đâu, vì gà còn thông minh hơn em." Mỗi lần thầy cô phê bình, cả lớp lại cười ầm lên như thể Mạnh là ngôi sao hài của sân khấu. Mạnh chỉ biết cười trừ và cúi đầu, tự nhủ: "Ừ, thầy nói đúng, ít ra gà còn có giá, mình thì chắc không bằng quả trứng vỡ." Nhưng đỉnh cao của "hạnh phúc" là khi Mạnh ra đường. Người lạ nhìn Mạnh với ánh mắt đầy cảm xúc – cảm xúc khinh thường. "Ê nhóc, đi đứng kiểu gì đấy, vấp vào dép tao làm rách cả đôi Gucci rồi!" Một anh chàng trông như vừa bước ra từ tạp chí thời trang hét lên. "Dạ, dép của anh là Gucci thật ạ? Em tưởng fake chứ, nhìn nó còn sờn hơn dép lào của em." Thế là anh chàng kia "thương Mạnh" bằng một loạt từ ngữ bay bổng mà nếu in ra chắc đủ làm một từ điển slang đường phố. Tuy nhiên, cuộc đời của Mạnh không chỉ có "mưa giông." Cậu có một tài năng mà không ai biết – biến tất cả mọi thứ tiêu cực thành hài hước. Một lần, khi bị cả lớp xô vào góc tường và bắt hát, Mạnh đứng dậy, ngẩng cao đầu và cất giọng: "Tôi là Mạnh, người hạnh phúc nhất vũ trụ. Nếu hôm nay không ai tát tôi, tôi ngủ không ngon!" Cả lớp ngơ ngác, sau đó bật cười ngặt nghẽo. Mạnh bỗng chốc trở thành trung tâm giải trí, và mọi người không còn ghét cậu nữa, họ chỉ... "thương" nhiều hơn. Câu chuyện của Mạnh trở thành một huyền thoại lan rộng khắp trường: "Cậu bé vui vẻ biến nghịch cảnh thành niềm vui!" Và từ đó, mọi người đến với Mạnh không chỉ để "thương" mà còn để nghe những câu nói đậm chất trào phúng của cậu. "Mạnh ơi, tao vừa bị mẹ mắng vì điểm thấp, làm sao để vui lên?" "Đơn giản! Lấy bài kiểm tra của tao đưa cho mẹ mày xem. Bà sẽ thấy mày là thiên tài!" Cuộc sống của Mạnh vẫn vậy, vẫn là những "tình thương" bất tận từ mọi phía. Nhưng cậu chẳng buồn, vì cậu biết rằng: "Nếu không có ai ghét mình, mình chắc chắn đã chán đời." ~~~~~~~ Hỏi tổng cộng đã có bao nhiêu người cười nhạo bạn Mạnh trong cuộc đời, biết số người cười nhạo bạn Mạnh cũng là nghiệm của phương trình: `(x/67)^5 - 21875=2^5\times3\times5^7\times7`
Đăng phản hồi