Giúp mình với mình sẽ cho 5 sao Đọc đoạn trích: Người mẹ rất còm cõi và bốn đứa con gầy ấm, quây quần với nhau trong xó bếp. Trong gia đình này, năm mẹ con thường giống như một bọn dân hèn yếu cùng chung phận con sâu, cái kiển dưới

Giúp mình với mình sẽ cho 5 sao Đọc đoạn trích: Người mẹ rất còm cõi và bốn đứa con gầy ấm, quây quần với nhau trong xó bếp. Trong gia đình này, năm mẹ con thường giống như một bọn dân hèn yếu cùng chung phận con sâu, cái kiển dưới cái ách một ổng bạo chúa. Thấy lũ con đứa nào cũng nhăn nhăn, nhỏ nhỏ, người mẹ thương đút ruột. Thị biết rằng chúng đói. Khi người ta đã đói mà lại ngửi thấy mùi thịt chó, thì bụng càng đói thêm. Thế mà bữa rượu của người bố với ba ông khách cứ kéo dài mãi. Nghĩ mà bực quá! Cái thể không chết được, chứ giá chết được thì thị chỉ thắt cổ đi cho rồi.... Thị dỗ con: Cố mà nhịn lúc nữa, các con ạ. Đợi trên nhà ăn xong, còn thừa thì ta ăn. Rồi muốn cho chúng quên đi, thị sổ tóc ra cho chúng xúm vào bắt chấy. Ủi chà! Nhiều chấy quá! Chi việc rẽ một đám tóc ra là đủ thấy bốn, năm con bò lốm ngồm. Cái Gái và cu Nhớn, cu Nhỡ thi nhau bắt. Chúng cho cu Con mấy con chấy kềnh làm trâu. Mới đầu cái trò chơi ấy cũng hay hay. Nhưng chỉ một lúc là chúng chán. Thằng cu Con ra hiệu đình công trước. Nó lăn vào lòng mẹ, oẫn oại vừa hụ hị kêu: Đói!...Bu ơi! Đói... Tức khắc những đứa kia cũng nhớ ra rằng chúng đói. Chúng không bắt chấy cho mẹ nữa. Chúng thở dài. Chúng nuốt bọt nhem nhép. Chúng thừ mặt ra. Chúng nằm ẹp xuống đất và lật áo lên để khoe cái bụng. Bụng đứa nào đứa nấy cũng gần dính lưng. Mắt thị rơm rớm nước. Cũng may, tiêng người bô trên nhà gọi. Cái Gái đâu! Dẹp mâm đi, này! Bốn đứa trẻ cùng nhỏm dậy: mặt chúng đột nhiên tươi tỉnh lại. Gái "vâng" một tiếng thật to và chạy lên. Cu Nhớn, cu Nhỡ ngồi chồm chỗm đợi... Một lát sau, Gải bê mâm xuống. Nó cũng nâng lên ngang mặt như cha lúc nãy. Các em nó đứng ca len, chực đu lây cát mâm. Nó càng nâng cao hơn, môm thét: Khoan! Khoan! Kẻo vỡ... Cu Nhớn thét: - Thì bỏ xuống! Cái Gái vênh mặt lên, trêu nó: - Không bỏ. Không cho chúng mày ăn. - Có sợ thành tật không? - Không cho ăn thật đây. Cu Nhỡ sốt ruột, khoặm mặt lại, vằng nhau với chị: - Làm trò mãi! Có bỏ xuống đây không nào? Gái hạ nhanh mâm xuống đất bảo: - Này, ăn đi. Nó ngầng mặt nhìn các em, cười the thé. Người mẹ xịu ngay xuống. Trong mâm, chỉ còn bát không. Thằng cu Con khóc òa lên. Nó lăn ra, chân đạp như một người giãy chết, tay cào xé mẹ. Người mẹ đỏ mũi lên và mếu xệch đi, rưng rưng khóc. Cái Gái và cu Nhơn, cu Nhỡ cũng khóc theo. (Trích Trẻ con không được ăn thịt chó - Nam Cao, nguồn internet) Viết bài văn nghị luận về một lối sống tích cực mà bản thận tâm đác được gợi ra sau khi đọc đoạn trích Trẻ con không được ăn thịt chó (ở phần Đọc hiểu) của Nam Cao,
Đăng phản hồi