Viết đoạn văn (khoảng 300 chữ) trình bày cảm nhận của em về đoạn thơ:

Viết đoạn văn (khoảng 300 chữ) trình bày cảm nhận của em về đoạn thơ:

Sen đã tàn sau mùa hạ

Mẹ cũng lìa xa cõi đời

Sen tàn rồi sen lại nở

Mẹ thành ngôi sao trên trời

This anwser using AI, please
Đoạn thơ trên của nhà thơ Huy Cận chứa đựng cảm xúc sâu lắng về sự mất mát và vòng đời tự nhiên, giữa cái sống và cái chết. Hai hình ảnh “sen” và “mẹ” được đặt cạnh nhau một cách tinh tế, tạo nên một mối liên hệ chặt chẽ giữa đời sống con người và thiên nhiên.

Câu thơ mở đầu “Sen đã tàn sau mùa hạ” gợi tả sự kết thúc của một chu kỳ, mùa hạ kết thúc đưa đến sự lụi tàn của những bông sen. Đây là hình ảnh ẩn dụ cho sự tàn phai của cuộc sống, cho những điều đẹp đẽ cũng sẽ bị phai nhạt theo thời gian. Huy Cận đã khéo léo dùng hình ảnh hoa sen – biểu tượng của sự tươi mới, trong sáng nhưng cũng dễ bị tàn úa.

Câu thứ hai “Mẹ cũng lìa xa cõi đời” thể hiện nỗi đau đớn khi phải chia xa người thân yêu. Sự ra đi của mẹ không chỉ là một nỗi mất mát cá nhân mà còn là nỗi đau chung của nhiều người khi phải đối mặt với cái chết. Cảm xúc trong câu thơ này rất mạnh mẽ, thể hiện tình yêu thương trân quý và sự tiếc nuối không gì bù đắp được.

Tiếp theo, “Sen tàn rồi sen lại nở” mang lại một cảm giác hy vọng, cho thấy sự tái sinh, tiếp nối. Dù mẹ đã ra đi, nhưng những kỷ niệm, tình cảm và bài học từ mẹ sẽ mãi sống trong lòng chúng ta, giống như đợt nở hoa sen lại sau những tháng ngày tàn lụi.

Cuối cùng, “Mẹ thành ngôi sao trên trời” đưa đến một khái niệm vĩnh cửu, thể hiện sự bất diệt của tình mẹ. Dù mẹ không còn ở bên, nhưng hình ảnh và tình yêu của mẹ vẫn sáng rực rỡ như những ngôi sao trên bầu trời. Đoạn thơ khép lại với tín hiệu về sự tiếp nối của cuộc sống, dù có mất mát, nhưng tình yêu vẫn luôn hiện hữu và dẫn dắt chúng ta.

Tóm lại, đoạn thơ không chỉ đơn thuần nói về sự mất mát mà còn thể hiện triết lý về sự sống, cái chết và tình yêu bất diệt, đưa người đọc đến những suy tư sâu sắc về giá trị của cuộc sống và những mối quan hệ thiêng liêng trong đời.
Post Reply