Viết đoạn văn cảm nhận của em về âm thanh tiếng đàn bầu cả bài thơLắng tai nghe đàn bầuNgân dài trong đêm thâuTiếng đàn là suối ngọtCho thời gian lên màu Tiếng Đàn Bầu của ta Lời đằm thắm thiết tha Cung thanh là tiếng mẹ Cunng trầm là

Viết đoạn văn cảm nhận của em về âm thanh tiếng đàn bầu cả bài thơ

Lắng tai nghe đàn bầu

Ngân dài trong đêm thâu

Tiếng đàn là suối ngọt

Cho thời gian lên màu

Tiếng Đàn Bầu của ta

Lời đằm thắm thiết tha

Cung thanh là tiếng mẹ

Cunng trầm là giọng cha

đàn ngày xưa mất nước

dây đồng lẻ não nuột

người hát sẩm mắt mù

ôm đàn đi trong mưa

mừng Việt Nam chiến thắng

đàn bầu ca dao lên

nghe niềm vui sâu đậm

Việt Nam Hồ Chí Minh

( Lữ Giang, thơ Vnam, 1954-1964)

( Bám sát vào các từ ngữ trong mỗi khổ để chỉ ra dc âm thanh tiếng đàn trong mỗi khổ thơ ,thể hiện điều gì?, sau đó cuối đoạn văn thì khái quát nghệ thuật miêu tả tiếng đàn như thể thơ giọng điệu cách sử dụng từ ngữ hình ảnh .Sau cùng lại khái quát tình cảm của nhà thơ với nhà cụ đàn bầu với niềm tự hào về truyền thống dân tộc với quê hương đất nước, văn dài hơn 1,5 trang giấy, MN LÀM GIÚP E VS Ạ, E ĐANG CẦN GẤP Ạ)

Câu trả lời này dùng AI, hãy kiểm tra lại trước khi sử dụng
Âm thanh của tiếng đàn bầu trong bài thơ “Lắng tai nghe đàn bầu” của Lữ Giang mang đến một cảm nhận sâu sắc về vẻ đẹp văn hóa và truyền thống dân tộc Việt Nam. Mở đầu bài thơ là câu “Lắng tai nghe đàn bầu, ngân dài trong đêm thâu”, thể hiện sự tĩnh lặng của đêm khuya, tạo không khí yên bình cho âm thanh của đàn bầu thả lững. Âm thanh này không chỉ là âm nhạc đơn thuần, mà còn là những cảm xúc dạt dào, những câu chuyện không lời từ những thế hệ đi trước.

Chuyển sang câu “Tiếng đàn là suối ngọt, cho thời gian lên màu”, tác giả so sánh tiếng đàn bầu với suối ngọt, một hình ảnh đẹp gợi nhớ về nguồn sống và sự tươi mát. Âm thanh của đàn bầu như dòng suối chảy, mang lại sự thanh tao và dịu dàng cho thời gian, khiến mọi thứ quanh ta trở nên sống động và có ý nghĩa hơn. Điều này thể hiện sự gắn kết giữa âm nhạc và cuộc sống, rằng âm thanh từ nhạc cụ không chỉ là âm thanh mà còn là biểu tượng của ký ức và truyền thống.

Câu tiếp theo “Tiếng Đàn Bầu của ta, lời đằm thắm thiết tha”, thể hiện tình cảm sâu sắc của tác giả với tiếng đàn bầu. “Đằm thắm thiết tha” không chỉ miêu tả âm thanh mà còn diễn tả những cảm xúc trong mỗi nốt nhạc, gợi lên hình ảnh của những người mẹ, người cha đã vỗ về, dạy dỗ con cái qua từng âm sắc. “Cung thanh” là tiếng mẹ, “Cung trầm” là giọng cha, chúng ta thấy rõ sự hòa quyện giữa truyền thống và hiện tại, giữa cha mẹ và con cái, thể hiện lòng biết ơn và tự hào về nguồn cội.

Tiếp theo, câu “Đàn ngày xưa mất nước, dây đồng lẻ não nuột” gợi lên nỗi đau thương, khắc khoải của con người trong thời kỳ chiến tranh. Dây đồng “lẻ não nuột” như một nỗi niềm, một hồi ức đau thương nhưng cũng đầy kiêu hãnh. Khi người “hát sẩm mắt mù, ôm đàn đi trong mưa”, ta cảm nhận sự bền bỉ, kiên cường của những người nghệ sĩ và quê hương. Dù khó khăn, họ vẫn không ngừng sáng tạo, mang văn hóa dân tộc đi khắp nơi.

Đặc biệt, câu “Mừng Việt Nam chiến thắng, đàn bầu ca dao lên” mang lại cảm giác mãnh liệt về niềm vui và tự hào. Tiếng đàn bầu đã vang vọng, không chỉ trong không gian mà còn trong lòng người, hòa quyện giữa truyền thống âm nhạc và niềm vui của dân tộc. Qua tiếng đàn, chúng ta cảm nhận được sự hồi sinh của nền văn hóa sau những năm tháng đau thương mất mát.

Cuối cùng, bài thơ không chỉ miêu tả âm thanh của đàn bầu mà còn là một tác phẩm nghệ thuật thể hiện tình yêu quê hương đất nước, lòng tự hào về những gì đã qua. Ngôn từ của Lữ Giang không chỉ đơn thuần là hình ảnh mà còn mang trong mình ý nghĩa sâu xa, kết nối giữa thế gian và tâm hồn. Âm thanh của đàn bầu không chỉ là một giai điệu, mà còn là linh hồn của dân tộc Việt Nam, là bản sắc văn hóa được gìn giữ qua biết bao thế hệ. Từ đó, ta có thể cảm nhận được tình cảm mạnh mẽ của tác giả đối với tiếng đàn bầu, cũng như niềm tự hào về truyền thống văn hóa của đất nước mình.
Đăng phản hồi