Câu 47: Đọc đoạn thông tin sau: Trong những năm qua, sản xuất và xuất khẩu nông sản đã tạo nên những dấu ấn quan trọng, giúp khẳng định vị thế của Việt Nam trên bản đồ xuất khẩu nông sản thế giới. Nếu năm 2010, các mặt hàng nông sản

Câu 47: Đọc đoạn thông tin sau: Trong những năm qua, sản xuất và xuất khẩu nông sản đã tạo nên những dấu ấn quan trọng, giúp khẳng định vị thế của Việt Nam trên bản đồ xuất khẩu nông sản thế giới. Nếu năm 2010, các mặt hàng nông sản chính được xuất khẩu đến 72 quốc gia và vùng lãnh thổ, thì đến năm 2020 đã được xuất khẩu đến 180 quốc gia, vùng lãnh thổ. Trong đó, hai thị trường xuất khẩu nông sản lớn nhất của Việt Nam là Hoa Kỳ (chiếm 27,46% tổng giá trị xuất khẩu năm 2020) và Trung Quốc (chiếu 20,9%). Cùng thời gian này, Việt Nam còn xuất khẩu nông sản sang các thị trường đối tác lớn khác như EU (9,15%), ASEAN (8,58%), Nhật Bản (8,34%), Hàn Quốc (5,02%), Anh (2%), Úc (1,68%), Canada (1,62%). a) Xuất nhập khẩu hàng hóa nông sản là một hình thức cơ bản của hội nhập kinh tế quốc tế. b) Hội nhập kinh tế quốc tế là nhân tố quyết định đến kết quả xuất nhập khẩu của Việt Nam trong giai đoạn 2010 – 2020. c) Việt Nam và Hoa kỳ đã ký kết một số hiệp định thương mại về xuất khẩu hàng hóa là biểu hiện của hình thức hội nhập khu vực. d) Phát triển kinh tế của Việt Nam chỉ dựa vào xuất khẩu nông sản là sự phát triển không bền
Câu trả lời này dùng AI, hãy kiểm tra lại trước khi sử dụng
Câu trả lời cho bài tập này cần phân tích từng lựa chọn a), b), c), và d) để xác định quan điểm đúng, dựa trên thông tin đã cho trong đoạn văn.

a) Xuất nhập khẩu hàng hóa nông sản là một hình thức cơ bản của hội nhập kinh tế quốc tế: Đây là một khẳng định đúng. Xuất nhập khẩu nông sản không chỉ giúp Việt Nam tăng trưởng kinh tế mà còn nâng cao mối quan hệ thương mại với nhiều quốc gia, giúp hội nhập vào nền kinh tế toàn cầu.

b) Hội nhập kinh tế quốc tế là nhân tố quyết định đến kết quả xuất nhập khẩu của Việt Nam trong giai đoạn 2010 – 2020: Điều này có phần đúng, nhưng không thể khẳng định là “nhân tố quyết định” duy nhất. Kết quả xuất nhập khẩu còn phụ thuộc vào nhiều yếu tố khác như chính sách sản xuất, chất lượng sản phẩm, nhu cầu thị trường... Do đó, phần này hơi cực đoan.

c) Việt Nam và Hoa Kỳ đã ký kết một số hiệp định thương mại về xuất khẩu hàng hóa là biểu hiện của hình thức hội nhập khu vực: Đây là một quan điểm không hoàn toàn chính xác, vì hiệp định thương mại giữa Việt Nam và Hoa Kỳ không chỉ là biểu hiện của hội nhập khu vực mà nó còn mang tính chất toàn cầu. Nó có thể được xem là một phần của quá trình hội nhập thương mại quốc tế hơn là khu vực.

d) Phát triển kinh tế của Việt Nam chỉ dựa vào xuất khẩu nông sản là sự phát triển không bền: Điều này hoàn toàn chính xác. Nếu Việt Nam chỉ phụ thuộc vào xuất khẩu nông sản thì trong dài hạn có thể gặp phải rủi ro về giá cả, thị trường, biến đổi khí hậu và các yếu tố khác. Một nền kinh tế phát triển bền vững cần phải có sự đa dạng hóa trong ngành nghề và lĩnh vực đầu tư.

Tóm lại, các lựa chọn a) và d) là hợp lý hơn cả. Lựa chọn d) nêu rõ ràng hơn về những rủi ro liên quan đến sự phụ thuộc vào một lĩnh vực xuất khẩu duy nhất, do đó là câu trả lời chính xác trong bối cảnh câu hỏi về sự phát triển bền vững của nền kinh tế Việt Nam.
Đăng phản hồi