Ngôi nhà ngày xưa Hoàng Hoàng hôn dần buông trong vuông vườn nhỏ trăng lên thềm nghiêng mẹ về đầu ngõ mái ngói âm thầm nắng mỗi bước chân như chùm lá non chúng con lớn dần nhớ chiếc bàn vuông mấy mùa gió bay ngọn đèn đèn lay cha ngồi soạn bài chiếc roi

Ngôi nhà ngày xưa Hoàng Hoàng hôn dần buông trong vuông vườn nhỏ trăng lên thềm nghiêng mẹ về đầu ngõ mái ngói âm thầm nắng mỗi bước chân như chùm lá non chúng con lớn dần nhớ chiếc bàn vuông mấy mùa gió bay ngọn đèn đèn lay cha ngồi soạn bài chiếc roi ngày xưa dắt lên mái cũ tôi xa bao năm vẫn còn nguyên đó nhớ ngôi nhà xưa sáng sớm đầu hôm mẹ dậy một mình bếp lửa vừa nhen khói thương nhớ ai khói mờ mắt mẹ để mẹ ra đi khi tóc còn xanh nhớ ngôi nhà xưa từng viên gạch nhỏ từng gốc cây quen vẫn còn nguyên đó năm tháng trôi đi cha mẹ không còn người đi bóng in trong lá non ngôi nhà ngày xưa nơi tôi lớn khôn dãi dầu nắng mưa đầy ắp vui buồn gia Tài của tôi ngôi nhà xưa đó có ai đi về cuối năm khói hương
Đăng phản hồi