-
-
-
- Lớp 2
- Tự nhiên và xã hội
- Tiếng việt
- Toán học
- Tiếng Anh
- Đạo đức
- Âm nhạc
- Mỹ thuật
- HĐ trải nghiệm, hướng nghiệp
- Lớp 4
- Khoa học
- Tiếng việt
- Toán học
- Đạo đức
- Tiếng Anh
- Lịch sử và Địa lí
- Công nghệ
- HĐ trải nghiệm, hướng nghiệp
- GD Thể chất
- Âm nhạc
- Lớp 5
- Khoa học
- Toán học
- Tiếng việt
- Tin học
- Tiếng Anh
- Đạo đức
- Lịch sử và Địa lí
- HĐ trải nghiệm, hướng nghiệp
- Lớp 6
- Công nghệ
- Tin học
- Lịch sử và Địa lí
- GDCD
- Ngữ văn
- Toán học
- Khoa học tự nhiên
- Tiếng Anh
- Âm nhạc
- Mỹ thuật
- HĐ trải nghiệm, hướng nghiệp
- Lớp 7
- Tiếng Anh
- GDCD
- Toán học
- Công nghệ
- Tin học
- Ngữ văn
- Lịch sử và Địa lí
- Khoa học tự nhiên
- HĐ trải nghiệm, hướng nghiệp
- Âm nhạc
- Lớp 8
- Tiếng Anh
- GDCD
- Toán học
- Công nghệ
- Ngữ văn
- Khoa học tự nhiên
- Lịch sử và Địa lí
- HĐ trải nghiệm, hướng nghiệp
- GD Thể chất
- Âm nhạc
- Lớp 9
- Tiếng Anh
- GDCD
- Toán học
- Công nghệ
- Tin học
- Ngữ văn
- Khoa học tự nhiên
- HĐ trải nghiệm, hướng nghiệp
- Lịch sử và Địa lí
- Lớp 10
- Hóa học
- Tiếng Anh
- Lịch sử
- Sinh học
- Địa lí
- Vật lí
- Tin học
- Toán học
- GD kinh tế và pháp luật
- Công nghệ
- Ngữ văn
- HĐ trải nghiệm, hướng nghiệp
- GD Thể chất
- GD Quốc phòng và An ninh
- Lớp 11
- Hóa học
- Tiếng Anh
- Vật lí
- Tin học
- Toán học
- Địa lí
- Công nghệ
- Lịch sử
- Ngữ văn
- Sinh học
- GD Thể chất
- GD Quốc phòng và An ninh
- GD kinh tế và pháp luật
- HĐ trải nghiệm, hướng nghiệp
-
-
- KHÁM PHÁ
-
-
-
-
-
-
-
-
- FAVORITES
-
- Hỏi đáp
- Ngữ Văn
- Lớp 8
- Bàn về thiên chức của người nghệ sĩ trong sáng tác văn chương có ý kiến cho rằng: “Một trong những sứ mệnh của người nghệ sĩ là phát hiện cho được cái âm thanh kì diệu của cuộc sống vốn rất đỗi bình thường”. Hãy bày tỏ những điều
Bàn về thiên chức của người nghệ sĩ trong sáng tác văn chương có ý kiến cho rằng: “Một trong những sứ mệnh của người nghệ sĩ là phát hiện cho được cái âm thanh kì diệu của cuộc sống vốn rất đỗi bình thường”. Hãy bày tỏ những điều
Bàn về thiên chức của người nghệ sĩ trong sáng tác văn chương có ý kiến cho rằng: “Một trong những sứ mệnh của người nghệ sĩ là phát hiện cho được cái âm thanh kì diệu của cuộc sống vốn rất đỗi bình thường”. Hãy bày tỏ những điều em lắng nghe được “ trong cái âm thanh kì diệu của cuộc sống vốn rất đỗi bình thường” từ truyện ngắn “ Anh Hai” của Bùi Quang Minh:
Mẹ nói số anh Hai là số khổ. Ngủ thì không nằm trên giường mà cứ phải "kẻo cà kẻo kẹt" lắc lư trên võng mới ru được giấc nồng. Cả nhà đi ăn tiệc ở nhà hàng. Làm gì thì làm, cụng ly với ai thì cụng,
bận sau cùng Hai cũng "len lén" chọn chiếc ghế sát cửa để ngồi. Nhắm nhắm không ai để ý, Hai trốn ra ngoài bậc thềm ngắm trời nhìn mây. Vậy mà... lòng Hai lại tự tại hơn nhiều! Ở nhà, cơm trong nồi, Hai chỉ ăn phần cơm cháy dưới đáy, cơm thịt thì chê "nhạt nhẽo" con không nuốt được! Cha má thấy vậy ôm Hai khóc dữ lắm. Chỉ có lũ em thì vẫn hả miệng... lùa cơm!!! Nhà nghèo, nó cám cảnh gì đâu không biết...
Xong lớp 9, Hai dùng dằng một hai đòi nghỉ học. Hai lang thang kiếm việc làm phụ cha má kiếm tiền nuôi em đi học. Mà có phải ít đâu, sau Hai còn có cả bảy đứa loi nhoi lúc nhúc như bầy heo con "chờ sữa...!" Nhờ có sự hy sinh thầm lặng của Hai, mà bảy đứa em thì đúng bảy vinh hiển rạng rỡ tổ tông. Cả thảy đều thành ông nọ bà kia. Rồi cũng một tay Hai tìm hiểu chọn vợ dựng chồng cho các em. Nước đẩy thuyền trôi - bông Lục Bình bị mạn thuyền nghiền nát...
Ngày gái út (đứa em thứ thứ 7) vu qui theo chồng, nhà hàng tiệc cưới Minh Anh (Phường Cát Lái
Quận 2) cái nhà hàng to tổ bố nhất quận. Chiếc ghế cha má bị bỏ trống. Từ trước lúc thằng Ba lấy vợ thì cha má đã lần lượt bỏ cả nhà mà đi. Có còn ai nữa đâu để mà ngồi vào. Cả nhà dòm qua dòm lại như "gà con lạc mẹ" nháo nhác đi tìm Hai. Hàng loạt tiếng gọi thất thanh vang lên:
Anh ..! Hai ơi...!
Hai ơi... út tìm hai nè...!
Hai lặng lẽ đứng bên kia đường nhìn qua hôn trường. Đoạn đường này xe container kéo nhau chạy rầm rầm từ vòng xoay đi lên. Dòng xe nườm nượp lướt qua bỏ lại Hai một mình trơ trọi. Bộ Vest trên người Hai chợt... run lên bần bật! Hai ít học thiệt. Nhưng Hai cũng nhìn ra được một thứ sự thật phũ phàng, trong đó toàn người có học thức, địa vị xã hội, sự xuất hiện của mình chỉ khiến các em xấu hổ thêm mà thôi! Xòe tay mình ra, Hai không còn thấy đâu là những đường chỉ tay nữa. Mà hằn lên đó là chồng chồng lớp lớp những vết "cào cấu của thời gian!" Viết trọn vẹn một dòng chữ tên của mình, Hai còn toát cả mồ hôi. Dáng đứng xiêu vẹo qua tháng năm hy sinh vì đàn em. Một cái gì đó dâng lên nơi cuống họng Hai bứng nghẹn. Hai có một chút tủi phận... nhưng thiệt là nhanh cảm giác đó bị dập tắt. Hai ngước nhìn lên trời xanh mà thầm nói trong nghẹn ngào "... cha má ơi... rốt cuộc thì con cũng đã làm được điều cha má căn dặn...!"
Hai mỉm cười xoay người tính bước đi. Bỗng cánh tay bị níu lại. Cô em út trong chiếc xoa-rê trắng tinh khôi khư khư giữ vạt áo Hai. Út quỳ xuống:
... Hai ơi... Hai đừng đi bỏ út... Hai không những là Hai mà Hai còn là cha là má... Hai ơi!!!!!
Hai chợt rùng mình và ngơ ngác khi thấy 6 đứa còn lại cũng đang tèm lem nước mắt! Ôm chầm bảy đứa em lớn xác mà còn mít ướt của mình vào lòng. Tụi nó giờ lớn quá, có còn nhỏ dại như ngày nào được một tay Hai che chở nữa. Bất giác Hai nhận ra một điều rằng công sức cả đời mình đã không uổng phí........
Helppp!!
Câu trả lời này dùng AI, hãy kiểm tra lại trước khi sử dụng
Trong truyện ngắn "Anh Hai" của Bùi Quang Minh, âm thanh kỳ diệu của cuộc sống bình thường được thể hiện qua những nỗi niềm giản dị nhưng sâu sắc của nhân vật Hai. Mỗi tình huống, mỗi diễn biến trong cuộc sống của Hai đều là một tiếng lòng, phản ánh sự hy sinh thầm lặng và tình yêu thương vô bờ bến của người anh cả đối với đàn em.
Trước hết, hình ảnh của Hai được khắc họa rõ nét qua những chi tiết giản dị nhưng chân thật. Một người phải ngủ trên võng thay vì giường, người luôn chọn ngồi ở vị trí khuất, những nỗi đau về thể xác và tinh thần là âm thanh đầu tiên mà chúng ta lắng nghe được. Điều đó cho thấy cả sự nghèo khó và sự khiêm nhường của anh trong bối cảnh gia đình khó khăn. Hai không chỉ phải chịu đựng điều đó cho bản thân, mà còn chịu đựng vì sự lưu luyến, lo lắng cho cha mẹ và các em.
Bên cạnh đó, sự hy sinh của Hai được thể hiện rõ qua những quyết định từ bỏ việc học để kiếm tiền nuôi các em ăn học. Hình ảnh bảy đứa em "loi nhoi lúc nhúc như bầy heo con chờ sữa" không chỉ cho thấy sự khốn khó mà còn cho thấy trách nhiệm lớn lao mà Hai gánh trên vai. Âm thanh của cuộc sống, trong trường hợp này, chính là tiếng khóc của đứa em, tiếng cười hồn nhiên của bảy đứa trẻ và cả tiếng thở dài của người anh chỉ biết âm thầm hy sinh.
Khi đến ngày cô em út đi lấy chồng, hình ảnh mái nhà trống vắng trở thành biểu tượng cho nỗi cô đơn, sự mất mát và những kỷ niệm đau thương. Khung cảnh ấy làm nổi bật sự hiện diện của Hai giữa đám đông, nơi mà các em đã trưởng thành và tự đứng vững. Nhưng sự tồn tại của Hai không chỉ là một cái bóng mờ, mà là niềm tự hào, là ký ức của sự hy sinh, là nền tảng vững chắc cho tương lai của các em.
Cuối cùng, khi cô em út níu áo Hai lại, chúng ta thấy được tình cảm sâu sắc mà bảy đứa trẻ dành cho người anh của mình. Đây chính là âm thanh kỳ diệu mà tác giả muốn gửi gắm - âm thanh của tình cảm gia đình, của sự tri ân và lòng biết ơn đối với những hy sinh thầm lặng. Hai nhận ra công sức của mình không uổng phí, đó chính là thành quả của cả một hành trình đầy gian khổ nhưng cũng đầy cảm động.
Những âm thanh đó, dù nhỏ bé trong cuộc sống thường nhật nhưng chính là những bản nhạc thiêng liêng, rung động trong lòng người đọc. Bùi Quang Minh đã thành công trong việc khắc họa những âm thanh ấy qua lối viết tinh tế và đầy cảm xúc, mở ra cho độc giả một cái nhìn sâu sắc về thiên chức của người nghệ sĩ trong việc phát hiện và tôn vinh những điều bình dị mà kỳ diệu của cuộc sống.
Trước hết, hình ảnh của Hai được khắc họa rõ nét qua những chi tiết giản dị nhưng chân thật. Một người phải ngủ trên võng thay vì giường, người luôn chọn ngồi ở vị trí khuất, những nỗi đau về thể xác và tinh thần là âm thanh đầu tiên mà chúng ta lắng nghe được. Điều đó cho thấy cả sự nghèo khó và sự khiêm nhường của anh trong bối cảnh gia đình khó khăn. Hai không chỉ phải chịu đựng điều đó cho bản thân, mà còn chịu đựng vì sự lưu luyến, lo lắng cho cha mẹ và các em.
Bên cạnh đó, sự hy sinh của Hai được thể hiện rõ qua những quyết định từ bỏ việc học để kiếm tiền nuôi các em ăn học. Hình ảnh bảy đứa em "loi nhoi lúc nhúc như bầy heo con chờ sữa" không chỉ cho thấy sự khốn khó mà còn cho thấy trách nhiệm lớn lao mà Hai gánh trên vai. Âm thanh của cuộc sống, trong trường hợp này, chính là tiếng khóc của đứa em, tiếng cười hồn nhiên của bảy đứa trẻ và cả tiếng thở dài của người anh chỉ biết âm thầm hy sinh.
Khi đến ngày cô em út đi lấy chồng, hình ảnh mái nhà trống vắng trở thành biểu tượng cho nỗi cô đơn, sự mất mát và những kỷ niệm đau thương. Khung cảnh ấy làm nổi bật sự hiện diện của Hai giữa đám đông, nơi mà các em đã trưởng thành và tự đứng vững. Nhưng sự tồn tại của Hai không chỉ là một cái bóng mờ, mà là niềm tự hào, là ký ức của sự hy sinh, là nền tảng vững chắc cho tương lai của các em.
Cuối cùng, khi cô em út níu áo Hai lại, chúng ta thấy được tình cảm sâu sắc mà bảy đứa trẻ dành cho người anh của mình. Đây chính là âm thanh kỳ diệu mà tác giả muốn gửi gắm - âm thanh của tình cảm gia đình, của sự tri ân và lòng biết ơn đối với những hy sinh thầm lặng. Hai nhận ra công sức của mình không uổng phí, đó chính là thành quả của cả một hành trình đầy gian khổ nhưng cũng đầy cảm động.
Những âm thanh đó, dù nhỏ bé trong cuộc sống thường nhật nhưng chính là những bản nhạc thiêng liêng, rung động trong lòng người đọc. Bùi Quang Minh đã thành công trong việc khắc họa những âm thanh ấy qua lối viết tinh tế và đầy cảm xúc, mở ra cho độc giả một cái nhìn sâu sắc về thiên chức của người nghệ sĩ trong việc phát hiện và tôn vinh những điều bình dị mà kỳ diệu của cuộc sống.
Đăng phản hồi
© 2025 Học Tốt Online - Chia Sẻ Tài Liệu Học Tập và Giải Bài Tập Miễn Phí
Vietnamese
