Câu chuyện bó đũa
Ngày xưa, ở một gia đình kia, có hai anh em. Lúc nhỏ, anh em rất hòa thuận. Khi lớn lên, anh có vợ, em có chồng, tuy mỗi người một nhà nhưng vẫn hay va chạm.
Thấy các con không yêu thương nhau, người cha rất buồn phiền. Một hôm, ông đặt một bó đũa và một túi tiền trên bàn, rồi gọi các con, cả trai, gái, dâu, rể lại và bảo:
- Ai bẻ gãy được bó đũa này thì cha thưởng cho túi tiền.
Bốn người con lần lượt bẻ bó đũa. Ai cũng cố hết sức mà không sao bẻ gãy được. Người cha bèn cởi bó đũa ra, rồi thong thả bẻ gãy từng chiếc một cách dễ dàng.
Thấy vậy, bốn người con cùng nói:
- Thưa cha, lấy từng chiếc mà bẻ thì có khó gì!
Người cha liền bảo:
- Đúng. Như thế là các con đều thấy rằng chia lẻ ra thì yếu, hợp lại thì mạnh. Vậy các con phải biết thương yêu, đùm bọc lẫn nhau. Có đoàn kết thì mới có sức mạnh.
(Truyện ngụ ngôn Việt Nam)
Câu 1. Câu chuyện được kể theo ngôi thứ mấy? Trong truyện có mấy nhân vật?
Câu 2. Tình huống xảy ra trong câu chuyện là gì?
Câu 3. Xác định phó từ trong câu sau và cho biết tác dụng: “ Khi lớn lên, anh có vợ, em có chồng, tuy mỗi người một nhà nhưng vẫn hay va chạm”.
Câu 4. Tại sao bốn người con trong câu chuyện không ai bẻ gãy được bó đũa?
Câu 5. Theo em, một chiếc đũa và một bó đũa trong câu chuyện được ngầm so sánh với cái gì?
Câu 6. Người cha trong câu chuyện muốn khuyên nhủ với các con điều gì?
Câu 7. “Câu chuyện bó đũa” khuyên nhủ chúng ta bài học gì trong cuộc sống?
Câu 8. Viết khoảng 5-7 dòng trình bày suy nghĩ của em về sức mạnh của tinh thần đoàn kết.