AI GIÚP MK VS AK Đọc đoạn trích: NGƯỜI CHA (Lược một đoạn: Nhân vật "tôi" lên 12 tuổi, mẹ bỏ cha theo người đàn ông khác lện thành phố. Cha của "tôi" lên thành phố tìm vợ nhiều lần, về nhà ông đập phá, cấm hai đứa con không được đi tìm

AI GIÚP MK VS AK Đọc đoạn trích: NGƯỜI CHA (Lược một đoạn: Nhân vật "tôi" lên 12 tuổi, mẹ bỏ cha theo người đàn ông khác lện thành phố. Cha của "tôi" lên thành phố tìm vợ nhiều lần, về nhà ông đập phá, cấm hai đứa con không được đi tìm mẹ. Từ đó, ông thường uống rượu về đêm và khóc. "Tôi" phải nghỉ học chăm lo cho gia đình, thấy cha uống rượu, "tôi", giằng chai rượu bị cha đánh) Chiều hôm sau đi làm về, khi ngồi xuống mâm cha tôi nhìn cánh tay tôi có những vết tím và hỏi: Tay con làm sao thế kia? Lúc đó, tôi thấy tủi thân vô cùng. Tôi muốn òa khóc và gào lên thật to: Làm sao hở cha? Chính cha đã đánh con" Nhưng nhìn thấy cha lo lắng và buồn bã tôi vội nói: Cọn chẻ củi. Cành củi đập vào tay. Lần sau phải cẩn thận đấy. Cha tôi nói và gục mặt ăn hết bữa. Đến khuva, cha lại uống rượu. Tôi mắc màn chọ em tôi đi ngủ. Khi thằng em tôi đã ngủ say, tôi úp mặt vào gối và nức nở ẩm thầm. Một hôm, trong lúc cha tôi đi làm văng thì mẹ tôi về. Hai chị em tôi ôm lấy mẹ và khóc. Bao giờ thì mẹ về ở với chị em con? Tôi hỏi. Mẹ không về đây nữa. Lần này mẹ về để đón các con lên thành phố ở với mẹ. Thế còn cha? - Em tôi hỏi. Cha ở lại đây - Mẹ tôi nói. Cha ở một mình à? Tôi hỏi. Ông ấy sẽ lấy vợ. Nghe mẹ nói, tôi cúi đầu im lặng. Lát sau, tôi ngước nhìn mẹ và hỏi: Sao mẹ không về ở với chạ? Mẹ không thể ở với ông ấy được - giọng mẹ tôi uất ức - Ông ấy sẽ giết mẹ. Nghe mẹ tôi nói, tôi thấy hoảng sợ. Tôi nhớ đến những trận đòn của cha tôi trong những đêm say rượu. Và thế là ngày hôm đó, chị em tôi đã trốn cha theo mẹ về thành phố. (Lược một đoạn: Khi lên ở thành phố với mẹ, sống ở nhà chồng mới của mẹ mấy hôm, nhân vật tôi đã vô tình nghe được cuộc nói chuyện của mẹ và người chồng mới. Người đàn ông ấy không chấp nhận cho hai anh em của nhân vật tôi ở ngôi nhà đó. Rồi một hôm, người cha xuất hiện để đón nhân vật tôi và người em về. Sau một hồi tranh cãi của cha và mẹ, nhân vật tôi quyết định rời thành phố về quê cùng cha. Công việc khó khăn hơn, con bò thì chết, cha của nhân vật tôi lại đi làm bốc vác. Ông uống rượu vào lại chửi vợ, lại đánh con, rồi hôm sau cũng như mọi hộm khi đến bữa cơm, ông lại nhìn thấy vết thương trên tay con gái, ông lại hỏi bằng giọng âu lo "Tay con làm sao thế? Tôi tìm đủ lí do để nói ra sự thật như những lần trước). Nhưng đến một lần cải cản chổi đánh trúng khớp cổ tay tôi. Cổ tay tôi bị bong gán sựng vù. Tôi không thể nào giấu cha được. Buổi tối trong bữa ăn, tôi không xới nổi bát cơm cho cha. Cha nhìn tôi hỏi: Tay con làm sao thế? Tôi òa khóc. Lần đó, tôi không sao kìm được. Cha ơi! Con đau lắm. Làm sao thế? Cha tôi hoảng hốt - Ai đánh con? Đứa nào đánh con? Cha không đánh con - Tôi nức nở - Cha không đảnh con. Đứa nào đánh? Cha tôi quát - Nỏi ngay, tao sẽ đập chết nó. Đứa nào? Nghe cha hỏi vậy, tôi càng khóc to. Tôi khóc không phải vì đau đớn. Tôi khóc vì tủi thân. Tôi khóc vì cái giọng xót xa của cha tôi. - Không nói đứa nào đánh mày thì tao đảnh mày. Cha đừng đánh con nữa, đừng đánh con nữa. Người cha tôi run lên. Mắt cha tôi đỏ hoe. Cha ôm tôi vào lòng. Hơi thở và vòng tay ấm áp của cha tôi làm tôi thêm tùi. Tôi khóc và nói: Đêm nào say rượu cha cũng đánh con bằng cái chổi kia kìa. Nhưng con không nói với cha vì con sợ cha buồn thêm. Con có lỗi cha cử đánh con, nhưng cha đừng uống rượu nữa. Tôi thấy cha tôi rùng mình. Và cha tôi khóc. Tiếng khóc của cha tôi như tiếng ... u kéo dài trên đầu tôi bất tận. Gần sáng tôi tỉnh giấc. Căn nhà vẫn sáng đèn. Tôi thấy cha tôi ngồi im phắc. Tôi rời giường đến bên chạ. Tôi ôm lấy cổ cha: Cha hết rượu uống rồi ư? Cha tôi lắc lắc đầu, cha từ từ nhắm mắt lại. Hai giọt nước mắt tửa ra. Cha đừng buồn nữa, cha nhé. Cha tôi xoay người, ôm tôi vào lòng. Tôi nghe tiếng cha thì thầm: Từ nay cha không buồn nữa. Có đứa con như con thì cha chẳng bao giờ buồn nữa. Tôi dụi mắt vào ngực cha. Đêm ấm áp và da diết vô cùng. Tôi thấy cha tôi gần gũi và tin cậy hơn bao giờ hết. (Nguyễn Quang Thiều) Thực hiện các yêu cầu: Câu 1. Xác định ngôi kể của truyện. Câu 2. Trong đoạn trích, tác giả xây dựng nhân vật qua thủ pháp nào là chủ yếu? Câu 3. Theo anh/chị, chi tiết nhân vật người cha đánh nhân vật tôi mỗi lần say rượu và hành động hoảng hốt, lo lắng và gặng hỏi để xử lí người đã gây ra vết thương đó cho nhân vật tôi có mâu thuẫn với nhau không? Vì sao? Câu 4. Khái quát những bi kịch của nhân vật tôi hiện lên qua đoạn trích. Câu 5. Nếu đặt mình vào tình huống của nhân vật tôi, theo anh/chị, chúng ta nên có cách ứng xử như thế nào trước những hành động của người cha? Vì sao
Đăng phản hồi