Giúp mình với.Viết đoạn văn nghị luận (khoảng 200 chữ) cảm nhận nỗi nhớ của nhân vật trữ tình trong đoạn thơ sau:Nắng hè đỏ hoa gạoNước sông Thương trôi nhanhTrên đường quê rảo bướcGió nam giỡn lá cành.Bỗng tiếng chim tu húĐưa từ vườn

Giúp mình với.

Viết đoạn văn nghị luận (khoảng 200 chữ) cảm nhận nỗi nhớ của nhân vật trữ tình trong đoạn thơ sau:

Nắng hè đỏ hoa gạo

Nước sông Thương trôi nhanh

Trên đường quê rảo bước

Gió nam giỡn lá cành.

Bỗng tiếng chim tu hú

Đưa từ vườn vải xa

Quả bắt đầu chín lựng

Ngọt như nỗi nhớ nhà.

(...)

Rồi tiếng chim tu hú

Vang suốt những mùa hè

Con đi dài thương nhớ

Mười năm chửa về quê...

(Trich Tiếng chim tu hú, Anh Thơ, Theo Thơ Bắc Giang thế kỉ XX, NXB Hội Nhà văn, 2002, tr.53)

Anh Thơ sinh tại thị trấn Ninh Giang, huyện Ninh Giang, tỉnh Hải Dương; quê quán: thị xã Bắc Giang, tỉnh Bắc Giang. Cha bà là một nhà nho đậu tú tài và ra làm công chức cho Pháp nên phải thuyên chuyển nhiều nơi, Anh Thơ cũng phải đổi trường học từ Hải Dương sang Thái Bình rồi về lại Bắc Giang mà vẫn chưa qua bậc tiểu học. Ban đầu, bà lấy bút danh Hồng Anh, sau mới đổi thành Anh Thơ.

Bài thơ nổi tiếng "Tiếng chim tu hú" được in lần đầu trong tập thơ "Những cánh chim câu" (1960). Từ đó đến nay, bài thơ xuất hiện nhiều lần trong các tuyển tập thơ khác nhau, chứng tỏ sức sống và vẻ đẹp bền lâu của nó.

Câu trả lời này dùng AI, hãy kiểm tra lại trước khi sử dụng
Đoạn thơ "Tiếng chim tu hú" của Anh Thơ không chỉ đơn thuần miêu tả cảnh sắc thiên nhiên mà còn gợi lên nỗi nhớ nhà, nhớ quê hương sâu sắc của nhân vật trữ tình.

Trước hết, hình ảnh "Nắng hè đỏ hoa gạo" và "Nước sông Thương trôi nhanh" tạo nên một bức tranh thiên nhiên mùa hè rực rỡ và sống động. Hoa gạo đỏ rực như một biểu tượng của sự nồng nàn, nhiệt huyết, trong khi dòng sông Thương chảy xiết như thời gian không ngừng trôi, cuốn đi những kỷ niệm. Nhân vật trữ tình trong đoạn thơ này không chỉ đơn thuần là người quan sát mà còn là người đang sống trong nỗi nhớ nhà.

Khi tiếng chim tu hú vang lên từ vườn vải xa, nó không chỉ là một âm thanh tự nhiên mà còn mang theo một nỗi nhớ nhà da diết. "Quả bắt đầu chín lựng / Ngọt như nỗi nhớ nhà" - sự so sánh này không chỉ làm nổi bật vị ngọt của quả vải mà còn gợi lên một nỗi nhớ ngọt ngào, sâu lắng. Tiếng chim tu hú, âm thanh quen thuộc của mùa hè quê nhà, trở thành một tín hiệu kích hoạt ký ức và nỗi nhớ.

Câu "Con đi dài thương nhớ / Mười năm chửa về quê" là lời thổ lộ của nhân vật trữ tình, bày tỏ nỗi nhớ nhà kéo dài đến mười năm. Sự xa cách này không chỉ về mặt không gian mà còn là thời gian, làm cho nỗi nhớ trở nên đậm đà và sâu sắc hơn. Nhân vật trữ tình không chỉ nhớ nhà mà còn nhớ lại những khoảnh khắc, những hình ảnh quen thuộc của quê hương, từ cảnh sắc đến âm thanh, từ hoa gạo đến tiếng chim tu hú.

Tóm lại, nỗi nhớ nhà trong đoạn thơ này không chỉ là một cảm xúc nhất thời mà là một nỗi nhớ kéo dài, được gợi lên từ những hình ảnh, âm thanh quen thuộc của quê hương. Nó thể hiện sự gắn bó sâu sắc với mảnh đất nơi mình sinh ra, lớn lên, và cái tình quê hương bền chặt trong lòng nhân vật trữ tình.
Đăng phản hồi