hand : sự vĩnh hằng  NL : Người đặt lợi ích lên đầu không hẳn là kẻ xấu, chỉ là kẻ tỉnh táo quá sớm trong một thế giới mê ngủ. Trong khi người khác còn đang rong chơi với mộng tưởng và lý tưởng, kẻ ấy đã bắt đầu đếm từng

hand : sự vĩnh hằng  NL : Người đặt lợi ích lên đầu không hẳn là kẻ xấu, chỉ là kẻ tỉnh táo quá sớm trong một thế giới mê ngủ. Trong khi người khác còn đang rong chơi với mộng tưởng và lý tưởng, kẻ ấy đã bắt đầu đếm từng bước đi, tính từng ngả rẽ, đo lường giá trị của từng câu nói, từng cái bắt tay. Nhưng lợi ích giống như lửa `-` nó sưởi ấm, soi sáng, nhưng cũng thiêu rụi mọi thứ nếu để nó làm chủ. Khi tất cả đều được quy đổi thành có lợi hay không, thì cái còn lại của nhân cách là gì ngoài một bản hợp đồng chưa ký? Và nếu giá trị của một người chỉ nằm ở chỗ họ mang lại điều gì, thì rốt cuộc, ai sẽ là người biết yêu thương một thứ không còn có ích?
Đăng phản hồi