TÔI TỰ HỌC

TÔI TỰ HỌC

(Nguyễn Duy Cần)

Mục đích của sự học là gì? Học để mưu cầu hạnh phúc, nghĩa là làm cho mình ngày càng mới, càng cao, càng rộng,... Học là để gia tăng sự hiểu biết của mình, mở rộng tâm hồn của mình bằng cách thu nhận sự hiểu biết cùng những kinh nghiệm của người khác. Cũng giống như một đứa trẻ mới sinh nặng chưa đầy ba kí, thế mà ngày càng lớn đến năm, sáu chục kí trong khoảng vài mươi năm sau, phải chăng nhờ rút lấy không khí, đồ ăn, đồ uống,... mà tiến từ nhỏ đến lớn, từ yếu đến mạnh, nghĩa là càng ngày càng mới, càng cao, càng lớn. Bởi vậy tôi cho rằng học cũng như ăn.

Ăn mà không tiêu thì có hại cho sức khỏe. Học mà không hóa thì có hại cho tinh thần. Cỏ con cừu ăn mà được tiêu, sẽ không còn là cỏ nữa mà là bộ lông mướt đẹp của nó. Dâu con tằm ăn mà được tiêu, sẽ không còn là dâu nữa mà là sợi tơ mịn màng tươi tốt của nó. Người có học thức là người đã thần hóa những cái học của mình. Bởi vậy dường như họ không biết gì cả mà không có cái gì là không biết.

Học mà đến mức quên hết cả sách vở của mình đã học thì cái học ấy mới là “nhập diệu”. Một điều gì học mà mình còn cố nhớ là nó chưa được nhập vào tâm. Chỉ khi nào mình không cần nhớ mà nó vẫn tự nhiên hiển hiện trong tâm trí thì cái học ấy mới gọi là đã được tiêu hóa. Người học đánh máy chữ mà còn để ý tìm từng con chữ, cố nhớ vị trí của từng con chữ là người đánh máy chưa tinh. Người học đi xe đạp mà còn cố để ý đến bàn đạp, cách đạp là người đi xe đạp chưa thạo. Tôi nhớ lúc còn nhỏ, gần đến ngày thi, tôi băn khoăn nói với cha: “Sao con học nhiều thế mà nay dường như không còn nhớ gì cả. Lòng con như quên hết, không biết lúc thi có nhớ được gì không? Con sợ quá!”. Cha tôi cười bảo: “Đấy là con học đã chín muồi rồi. Quên tức là nhớ nhiều rồi đó. Con hãy yên tâm...”. Thật đúng như lời cha, đến ngày thi, giám khảo hỏi đâu, tôi trả lời liền đó một cách rõ ràng hết sức.

Và Herriot cũng từng nói: “Học thức là cái còn lại khi mình đã quên tất cả”. Đó chính là cái diệu pháp của phép học.

(Trích, Tôi tự học, NXB Trẻ, TP. Hồ Chí Minh, 2022, tr.29-30)

Thực hiện các yêu cầu từ câu 1 đến câu 5 (trình bày ngắn gọn):

Câu 1. Xác định vấn đề được đề cập trong văn bản.

Câu 2. Từ “diệu pháp” trong câu cuối của văn bản có nghĩa là gì?

Câu 3. Cho biết tác dụng của phép điệp trong hai câu văn sau:

Cỏ con cừu ăn mà được tiêu, sẽ không còn là cỏ nữa mà là bộ lông mướt đẹp của nó. Dâu con tằm ăn mà được tiêu, sẽ không còn là dâu nữa mà là sợi tơ mịn màng tươi tốt của nó.

Câu 4. Yếu tố tự sự (cuộc trò chuyện giữa “tôi” với người cha) được sử dụng trong văn bản có vai trò như thế nào đối với việc thể hiện nội dung?

Câu 5. Anh/chị tâm đắc nhất với mục đích nào của sự học mà tác giả đề cập ở phần đầu văn bản? Vì sao?

II. PHẦN VIẾT (6,0 điểm)

Câu 1. (2,0 điểm)

Từ đoạn trích ở phần Đọc hiểu, kết hợp những hiểu biết của bản thân, hãy viết đoạn văn (khoảng 200 chữ) bàn về ý nghĩa của việc tự học.

Câu trả lời này dùng AI, hãy kiểm tra lại trước khi sử dụng
Câu 1. Vấn đề được đề cập trong văn bản là tầm quan trọng của việc học và cách thức học sao cho hiệu quả. Tác giả nhấn mạnh rằng học không chỉ là việc ghi nhớ thông tin mà còn là khả năng áp dụng kiến thức vào thực tế, giúp con người phát triển và gia tăng hạnh phúc trong cuộc sống.

Câu 2. Từ “diệu pháp” trong câu cuối của văn bản có nghĩa là cách thức tuyệt vời hoặc phương pháp kỳ diệu trong học tập. Tác giả muốn truyền tải rằng hiểu biết thật sự không chỉ đến từ việc ghi nhớ, mà còn là quá trình tiếp thu và lĩnh hội sâu sắc kiến thức.

Câu 3. Tác dụng của phép điệp trong hai câu văn là tạo ra sự nhấn mạnh, khẳng định mối liên hệ giữa việc ăn và được tiêu của cỏ và dâu với sự chuyển hóa thành bộ lông cừu và sợi tơ tằm. Điều này không chỉ làm nổi bật quá trình biến đổi mà còn giúp người đọc hình dung rõ hơn về sự chuyển mình từ cái ban đầu đến kết quả cuối cùng, phản ánh sự tiến bộ trong học tập.

Câu 4. Yếu tố tự sự (cuộc trò chuyện giữa “tôi” với người cha) có vai trò quan trọng trong việc thể hiện nội dung của văn bản. Nó giúp người đọc cảm nhận được sự lo lắng, băn khoăn của người học, đồng thời thể hiện sự ủng hộ và khích lệ từ cha, qua đó nhấn mạnh rằng sự học là một quá trình tự nhiên, có những giai đoạn mà người học cần phải trải qua.

Câu 5. Tôi tâm đắc nhất với mục đích của sự học là "làm cho mình ngày càng mới, càng cao, càng rộng". Điều này thể hiện rằng học không chỉ đơn thuần là việc tích lũy kiến thức mà còn là quá trình phát triển bản thân, mở rộng hiểu biết và trải nghiệm, giúp ích cho cuộc sống. Việc tự học giúp tôi khám phá ra nhiều khía cạnh mới mẻ của cuộc sống, từ đó có thể đưa ra những quyết định đúng đắn và sống hạnh phúc hơn.

Câu 1. Việc tự học là một trong những phương pháp hiệu quả nhất để mỗi cá nhân có thể phát triển bản thân một cách toàn diện. Tự học không chỉ đơn thuần là việc đọc sách hay tham gia các khóa học trực tuyến, mà còn là quá trình tự mày mò, tìm hiểu và trải nghiệm. Ý nghĩa của việc tự học không chỉ giúp cho người học tiếp thu kiến thức mà còn hình thành tư duy độc lập, khả năng tự giải quyết vấn đề và nuôi dưỡng sự sáng tạo. Qua việc tự học, chúng ta có thể khám phá đam mê và sở trường của bản thân, từ đó định hình được hướng đi trong sự nghiệp cũng như cuộc sống. Học tập suốt đời trở thành chìa khóa mở ra cánh cửa cho những cơ hội mới, giúp cá nhân không ngừng phát triển, khẳng định bản thân trong xã hội. Khả năng tự học cũng giúp chúng ta linh hoạt hơn trong việc thích ứng với những thay đổi nhanh chóng của môi trường xung quanh, từ đó trở thành những người chủ động và sáng tạo trong mọi lĩnh vực.
Đăng phản hồi