Giúp em phân tích và đánh giá bài thơ "tiếng mẹ" của nhà thơ Xuân quỳnh với ạ . Thân gái như hạt mưa saHạt vào gác tía, hạt ra vũng lầy"Tiếng mẹ ru xưa chồng chất đắng cayTrong đôi mắt thức đêm dài thăm thẳmBên ngọn đèn con lắt

Giúp em phân tích và đánh giá bài thơ "tiếng mẹ" của nhà thơ Xuân quỳnh với ạ .

Thân gái như hạt mưa sa

Hạt vào gác tía, hạt ra vũng lầy"

Tiếng mẹ ru xưa chồng chất đắng cay

Trong đôi mắt thức đêm dài thăm thẳm

Bên ngọn đèn con lắt leo không đủ ấm

Bàn tay gầy mài miệt chiếc thoi tơ

Ngày lại ngày dệt tấm vải thô sơ

Tàn hơi sức không tìm ra lẽ sống

Hạt mưa sa trên bùn lầy nước đọng

Một kiếp người nhắm mắt lệ còn rơi...

Tuổi thơ tôi lạc lõng giữa đời

Như một cánh chim bơ vơ mất tổ

Ai biết đâu con bé mồ côi đó

Nay lớn khôn rồi - cô gái văn công

Đem lòng vui tôi dệt tấm đời chung

Cánh tay mềm dưới hoa đèn lấp lánh

Đâu phải tiếng ru buồn bên khung cửi lạnh

Của mẹ xưa. Tôi cất lời ca

Rằng: "đời tôi không giống hạt mưa sa"

Mà ánh nắng của ngày xuân mơ ước

Hôm nay

tôi dừng lại bên đường quê năm trước

Sau luỹ tre xanh vẳng tiếng à ơi...

Tiếng người mẹ nào dìu dặt quanh nôi

Hay đây tiếng của niềm vui bát ngát

Mẹ ơi mẹ từ trong lòng đất

Có nghe chăng đời hát yêu thương?

Câu trả lời này dùng AI, hãy kiểm tra lại trước khi sử dụng
Bài thơ "Tiếng mẹ" của Xuân Quỳnh là một tác phẩm đầy cảm xúc và chứa đựng nhiều tầng nghĩa sâu sắc. Dưới đây là phân tích và đánh giá chi tiết về bài thơ này:

1. Hình ảnh và Biểu tượng:
- Hạt mưa sa: Hình ảnh này tượng trưng cho số phận của những người phụ nữ trong xã hội cũ, rơi vào những hoàn cảnh khác nhau, có người may mắn, có người không. "Hạt vào gác tía, hạt ra vũng lầy" nói lên sự phân chia số phận đó.
- Tiếng mẹ ru: Đây là biểu tượng của tình mẫu tử, sự hy sinh và tình yêu thương không điều kiện của mẹ dành cho con. "Tiếng mẹ ru xưa chồng chất đắng cay" phản ánh nỗi vất vả, gian truân của mẹ trong việc nuôi dưỡng con cái.
- Ngọn đèn lắt leo: Biểu tượng của sự nghèo khó, thiếu thốn vật chất nhưng vẫn cố gắng cháy sáng để soi đường cho con.
- Bàn tay gầy mài miệt chiếc thoi tơ: Hình ảnh này gợi lên sự lao động vất vả, không ngừng nghỉ của mẹ để lo cho con.

2. Tình mẫu tử và sự hy sinh:
- Bài thơ ca ngợi tình mẫu tử thiêng liêng và sự hy sinh vô bờ bến của người mẹ. Mẹ không chỉ nuôi dưỡng con bằng vật chất mà còn bằng tình yêu thương, sự chăm sóc và cả những hy sinh thầm lặng.

3. Sự đối lập giữa quá khứ và hiện tại:
- Từ quá khứ đau khổ, thiếu thốn của mẹ, bài thơ chuyển sang hiện tại với sự lạc quan, hy vọng của con gái đã trưởng thành: "Đời tôi không giống hạt mưa sa / Mà ánh nắng của ngày xuân mơ ước". Đây là sự đối lập giữa số phận của mẹ và con, từ bóng tối đến ánh sáng.

4. Tình cảm cá nhân và xã hội:
- Bài thơ không chỉ nói về tình cảm riêng tư mà còn phản ánh sự thay đổi của xã hội, từ những gian khổ của thời kỳ chiến tranh, đói nghèo đến thời kỳ hòa bình, phát triển. "Cô gái văn công" là hình ảnh của sự tiến bộ, của thế hệ mới biết trân trọng và tiếp nối những gì mẹ đã hy sinh.

5. Ngôn ngữ và hình ảnh thơ:
- Xuân Quỳnh sử dụng ngôn ngữ giản dị, gần gũi nhưng đầy sức gợi. Hình ảnh trong thơ vừa cụ thể vừa mang tính biểu tượng, giúp người đọc dễ dàng cảm nhận được những tình cảm sâu sắc và những bài học cuộc sống.

6. Kết thúc:
- Kết thúc bài thơ với hình ảnh "Sau luỹ tre xanh vẳng tiếng à ơi" là sự trở về nguồn cội, là lời tri ân đến mẹ, đến những người đã hy sinh cho thế hệ sau. Đây cũng là lời nhắc nhở về tình mẹ bao la, vĩnh cửu.

Tóm lại, "Tiếng mẹ" của Xuân Quỳnh không chỉ là một bài thơ về tình mẫu tử mà còn là một bức tranh về sự trưởng thành, về sự thay đổi và phát triển của con người và xã hội. Qua đó, Xuân Quỳnh đã thể hiện sự trân trọng và biết ơn sâu sắc đối với những người mẹ, những người đã góp phần làm nên những thế hệ mới mạnh mẽ và tự tin.
Đăng phản hồi