Đề:Viết đoạn văn ghi lại cảm xúc của em về bài thơ sau    (LÀM PHẦN MỞ ĐOẠN TH Ạ)             Dưới màu hoa rất đỏ Mùa xuân ấy nói thực là anh đã Xếp ba-lô lặng lẽ để xa nhà Câu thơ cũ có gì không thực nữa Chớp

Đề:Viết đoạn văn ghi lại cảm xúc của em về bài thơ sau    (LÀM PHẦN MỞ ĐOẠN TH Ạ)             Dưới màu hoa rất đỏ Mùa xuân ấy nói thực là anh đã Xếp ba-lô lặng lẽ để xa nhà Câu thơ cũ có gì không thực nữa Chớp qua hồn như pháo sáng mà thôi. Đừng bao giờ chán nản em ơi Hy vọng sẽ vút lên từ phút ấy Cuối cánh rừng lửa còn dai dẳng cháy Bàn chân đi cho thẳng tới chân trời. Nhà ga đó ngày xưa hai thằng bạn Cỏ héo đi quanh chỗ chúng nằm Này gió ơi, gió ơi hãy hát Cỏ đã luồn qua đống sắt cong quăn. Nhớ thu đến - Hạ đi trong trống trận Tiễn tuổi thơ không một tiếng kèn Đỏ hoa phượng, ôi mười năm hoa phượng Rơi ngút ngàn trên những hố bom (Trích Hoàng Nhuận Cầm, Hẹn hò mãi cuối cùng em cũng đến, Nxb Hội Nhà văn, 2007)
Câu trả lời này dùng AI, hãy kiểm tra lại trước khi sử dụng
Cảm xúc của em về bài thơ này thật sâu sắc và phong phú. Bài thơ đưa em vào một không gian đầy ắp kỷ niệm và nỗi niềm. Những câu thơ mở đầu với hình ảnh “Dưới màu hoa rất đỏ” gợi lên vẻ đẹp tươi sáng nhưng cũng đầy bi thương của mùa xuân. Mùa xuân không chỉ là thời khắc của sự sống, mà còn là thời gian của những hồi ức và luyến tiếc.

Câu thơ “Xếp ba-lô lặng lẽ để xa nhà” thể hiện sự quyết tâm nhưng cũng đầy tâm trạng của một người đã rời xa quê hương để thực hiện những ước mơ, dù biết rằng con đường phía trước sẽ không dễ dàng. Tâm trạng này được nhấn mạnh qua câu “Chớp qua hồn như pháo sáng mà thôi” – hình ảnh đẹp nhưng chớp nhoáng, vừa gợi lên những hoài niệm, vừa khiến ta suy ngẫm về sự mong manh của cuộc sống.

Bài thơ còn truyền tải thông điệp không bao giờ chán nản, “Hy vọng sẽ vút lên từ phút ấy”, làm em cảm nhận được một sức sống mãnh liệt, một niềm tin vào tương lai. Điều này khuyến khích em phải luôn giữ vững nghị lực, vượt qua mọi thử thách trong cuộc sống. Hai câu thơ sau tiếp tục làm nổi bật hình ảnh của thời gian và ký ức với những kỷ niệm về tuổi thơ, về sự ra đi và những hố bom, nơi mà “Đỏ hoa phượng” rơi rải rác, như minh chứng cho những đau thương mà đất nước đã trải qua.

Nhìn chung, bài thơ đã chạm vào tận đáy lòng em, khiến em cảm nhận được vẻ đẹp của tình yêu quê hương, nỗi nhớ, sự kiên cường và hy vọng. Những cảm xúc ấy, luôn vang vọng và lan tỏa, giống như âm thanh của gió và cỏ trong thơ.
Đăng phản hồi