Ong đò Lai Châu bạn tôi làm nghề chở đò dọc sông Đà đã 10 năm liền và thôi làm đò cũng đã đôi chục năm nay. Tay ông lêu nghêu như cái sào. Chân ông lúc nào cũng khuỳnh khuỳnh gò lại như kẹp lấy cái cuống lái tưởng

Ong đò Lai Châu bạn tôi làm nghề chở đò dọc sông Đà đã 10 năm liền và thôi làm đò cũng đã đôi chục năm nay. Tay ông lêu nghêu như cái sào. Chân ông lúc nào cũng khuỳnh khuỳnh gò lại như kẹp lấy cái cuống lái tưởng tượng. Giọng ông nói ào ào như tiếng nước trước mặt ghềnh sông. Nhỡn giới ông vòi vọi như lúc nào cũng mong một cái bến xa nào trong sương mù. Quê ông ở ngay chỗ ngã tư sông sát tỉnh. Ông chở đò dọc, chở chè mạn, chè cối từ Mường Lay về Hòa Bình, có khi chở về đến tận bến Nứa Hà Nội. Ông bảo: Chạy thuyền trên sông không có thác, nó sẽ dễ dại tay chân và buồn ngủ. Cho nên ông chỉ muốn cắm thuyền ở Chợ Bờ, cái chỗ biên giới thủy phận cuối cùng của đá thác sông Đà…           Trên dòng sông Đà, ông xuôi ngược hơn trăm lần rồi. Chính tay ông giữ lái đò độ sâu chục lần cho những chuyến thuyền then đuôi én sâu mái chèo. Trí nhớ ông được rèn luyện cao độ bằng cách lấy mắt mà nhớ tỉ mỉ như đóng đanh vào lòng tất cả những luồng nước, những con thác hiểm trở sông Đà, với người lái đò ấy, như thiên anh hùng ca mà ông đã thuộc lòng từ dấu chấm, dấu phẩy, dấu chấm than, chấm xuống dòng… Chỉ ra rõ yếu tố tự sự,yếu tố trữ tình trong đoạn trên và nêu tác dụng của yếu tố tự sự,yếu tố trữ tình
Câu trả lời này dùng AI, hãy kiểm tra lại trước khi sử dụng
Trong đoạn văn trên, ta có thể chỉ ra rõ yếu tố tự sự và yếu tố trữ tình như sau:

Yếu tố tự sự:
1. Chân dung nhân vật: Mô tả ông lái đò với hình ảnh cụ thể như "tay ông lêu nghêu như cái sào", "chân ông lúc nào cũng khuỳnh khuỳnh gò lại". Điều này tạo ra hình ảnh rõ nét về một người lái đò, qua đó cho thấy phong cách sống và công việc của ông.
2. Hành trình và công việc: Thông tin về việc ông đã chở đò "dọc sông Đà đã 10 năm liền" và các chuyến đò từ Mường Lay về Hòa Bình, thậm chí đến Hà Nội. Đây là những yếu tố chính yếu trong việc khắc họa cuộc đời và nghề nghiệp của nhân vật, tạo nên tính tự sự của đoạn văn.
3. Kinh nghiệm và trí nhớ: Đoạn văn cũng đề cập đến việc ông đã "xuôi ngược hơn trăm lần" trên dòng sông Đà và cách ông ghi nhớ các luồng nước. Điều này thể hiện lối sống gắn liền với thiên nhiên và nghề nghiệp của ông.

Yếu tố trữ tình:
1. Ngôn ngữ miêu tả giàu hình ảnh: Sử dụng nhiều hình ảnh và phép so sánh như "giọng ông nói ào ào như tiếng nước" hay "nhỡn giới ông vòi vọi". Những hình ảnh này không chỉ tạo ra cảm xúc mà còn làm nổi bật vẻ đẹp của thiên nhiên và con người trên sông Đà.
2. Chất thơ trong mô tả cảm xúc: Cách miêu tả tâm trạng, nỗi nhớ và khát vọng của nhân vật "mong một cái bến xa nào trong sương mù" cho thấy nỗi niềm sâu sắc. Điều này góp phần tạo nên không khí trữ tình trong câu chuyện.
3. Tình cảm gắn bó với sông Đà: Cảm xúc của ông lái đò đối với sông Đà, với nghề chở đò được thể hiện qua việc ông yêu thích công việc dù gặp nhiều khó khăn. Sự quý trọng và yêu thiên nhiên được khắc họa rõ rệt qua ngôn từ.

Tác dụng của yếu tố tự sự:
- Giúp người đọc hiểu rõ về cuộc sống, nghề nghiệp và cá tính của nhân vật. Qua đó xây dựng bối cảnh câu chuyện và làm nổi bật những trải nghiệm của nhân vật trong cuộc sống.

Tác dụng của yếu tố trữ tình:
- Bổ sung thêm chiều sâu nội tâm và cảm xúc cho nhân vật, tạo nên sự đồng cảm từ người đọc. Qua những hình ảnh trữ tình, đoạn văn không chỉ kể chuyện mà còn vẽ lên bức tranh sinh động về thiên nhiên và con người, từ đó làm phong phú thêm giá trị nghệ thuật của tác phẩm.
Đăng phản hồi