Từ ngày con thơ béĐến bây giờ lớn khônTiếng ru hời khe khẽVẫn thấm đượm trong hồnQua những ngày nắng cháyChân mẹ đã khô cằnMùa lũ về nước chảyMẹ dãi dầu vai xươngNày dáng mẹ thon thonNày bàn tay nhỏ nhắnỦa đâu rồi mẹ nhỉ?Sao nhiều quá nếp nhăn?Một đời

Từ ngày con thơ bé

Đến bây giờ lớn khôn

Tiếng ru hời khe khẽ

Vẫn thấm đượm trong hồn

Qua những ngày nắng cháy

Chân mẹ đã khô cằn

Mùa lũ về nước chảy

Mẹ dãi dầu vai xương

Này dáng mẹ thon thon

Này bàn tay nhỏ nhắn

Ủa đâu rồi mẹ nhỉ?

Sao nhiều quá nếp nhăn?

Một đời mẹ trở trăn

Lo những ngày con ốm

Mẹ trăm bề thấp thỏm

Cho con giấc ngủ lành

Mẹ cắt bớt tuổi xanh

Bao nhiêu mẹ cũng đành

Người hanh hao gầy guộc

Con biền biệt trời xa

Mẹ ơi tháng năm qua

Con bây giờ đã lớn

Mười mấy năm xa nhà

Nhớ mẹ! Lòng đau đớn!

Con cứ hẹn xuân về

Sẽ thăm lại vườn quê

Mà bao mùa mai nở

Vẫn riêng mình thỏa thuê! Câu 4. Em liên hệ được gì với bản thân mình qua bài thơ trên (Trả lời thành đoạn văn dài 5 đến 7 câu văn)

Câu trả lời này dùng AI, hãy kiểm tra lại trước khi sử dụng
Bài thơ trên gợi cho em rất nhiều ý nghĩa và cảm xúc về tình mẫu tử và ký ức tuổi thơ. Qua những vần thơ, em cảm nhận được sự hy sinh vô bờ bến của mẹ dành cho con cái. Hình ảnh người mẹ dãi dầu trong mưa nắng, và đôi bàn tay nhỏ nhắn nhưng vất vả đã tạo nên một bức tranh sống động về tình yêu thương và nỗi nhọc nhằn mà mẹ phải chịu đựng. Điều này khiến em nhớ về mẹ của mình, những kỷ niệm ngọt ngào khi còn nhỏ, lúc được mẹ chăm sóc, thương yêu. Thời gian trôi qua, em cũng lớn lên và rời khỏi vòng tay mẹ, nhưng hình ảnh và những bài học từ mẹ vẫn luôn bên em. Em thấm thía hơn về nỗi nhớ mẹ, sự trở trăn của mẹ khi con ốm đau và nỗi lo lắng lúc con xa nhà. Những điều đó đã giúp em nhận ra giá trị của tình yêu thương gia đình và sự hy sinh của mẹ, khiến em trân trọng và yêu thương mẹ hơn bao giờ hết.
Đăng phản hồi