Bài văn tả cảnh một công viên mà em có dịp đến thăm

2024-09-14 05:20:30

Dàn ý

Mở bài: Giới thiệu công viên mà em chọn để tả.

- Ở đâu?

- Em đến công viên vào lúc nào?

Thân bài:

* Tả bao quát:

- Khuôn viên của công viên như thế nào?

- Hai hàng cây ở lối vào như thế nào?

* Tả từng bộ phận:

- Những bồn hoa rực rỡ sắc màu, hấp dẫn các loại ong bướm.

- Những con đường quanh co, tràn ngập nắng ánh nắng

- Những chiếc ghế đá được đặt dưới các gốc cây xà cừ có tán lá rộng lớn.

* Kết hợp tả đôi nét về hoạt động của con người.

- Các cụ già tập dưỡng sinh ở gần hồ nước

- Các anh chị thanh niên chạy bộ quanh hồ

- Một nhóm các bác đang đá cầu

Kết bài: Cảm nghĩ của em trước cảnh.


Bài siêu ngắn

Vào một đầu năm mới, em được ba mẹ cho lên Hà Nội chơi để thăm người bac ruột. Khi đó em được đi thăm rất nhiều cảnh đẹp và thú vị của Thủ đô. Nhưng để lại cho em nhiều ấn tượng nhất là khi được ba mẹ đưa vào công viên chơi.

Bao trùm cả công viên là màu xanh thật dễ chịu. Trên bầu trời, thỉnh thoảng điểm những đám mây xốp trôi bồng bềnh. Gió nhè nhẹ thổi nhưng cũng đủ để các cành phải rung lên nhè nhẹ. Trên các bãi cỏ xanh mượt, những giọt sương còn đọng lại long lanh trong nắng sớm. Những bồn hoa bắt đầu tỉnh dậy vươn mình uống những giọt sương mai, sẵn sàng khoe sắc. Hiện ra trước mặt em là những bồn hoa, nhỏ xinh xinh chạy dài dọc con đường được rải sỏi. Em nhẹ bước đi. Gió xuân hây hẩy, nồng nàn lay những nhành hoa mỏng manh. Đó là bồn hoa cẩm chướng. Xung quanh bồn là một hàng tóc tiên xanh mượt. 

Cả gia đình em tiếp tục trong bước chân nhộn nhịp của mọi người. Trước mắt em là hồ nước trong anh. Xung quanh hồ được xây kè đá, rất chắc chắn. Mặt hồ phẳng lặng soi bóng mây trời. Em đưa tay vốc từng vốc nước. Nước mát lạnh, sóng sánh trên tay em. Một làn gió nhẹ thoảng qua làm cho mặt nước hồ chao nghiêng.

Em rất yêu quý Thủ đô bởi những cảnh đẹp làm em mê mẩn. Ba mẹ đã hứa sẽ cho em được thăm Thủ đô nếu em có kết quả học tập tốt.


Các bài mẫu

Bài tham khảo 1:

Du khách đến Biên Hoà không thể không ghé thăm công viên thành phố em. Công viên nằm cạnh dòng sông Đồng Nai nước trong xanh, êm ả chảy bốn mùa.

Từ xa nhìn lại, công viên thành phố em giống như một tấm thảm nhiều màu. Nổi bật trên đó là hàng dừa cao vút, đong đưa tàu lá trong gió, soi mình xuống dòng nước lững lờ. Bước chân vào công viên, những lối đi viền gạch đỏ, giữa trải đá bột dẫn du khách tới những bồn hoa lớn. Nơi đây trồng đủ loại hoa: hoa cúc vàng tươi, hoa hồng đỏ thắm, hoa hướng dương vàng rực nổi bật dưới nắng... Giữa công viền, xen bên hai bồn hoa lớn là cụm dền xanh đỏ được trồng thành hàng chữ "Công viên Đồng Nai". Cạnh muôn hoa là những cây kiểng được cắt uốn thành hình muông thú đẹp mắt. Đây là chú nai tơ, to bằng thật, đang tròn mắt ngơ ngác nhìn quanh làm em nhớ đến câu thơ của một nhà thơ nào đó đã được cô giáo nhắc đến trong hài giảng về tiết thu: Con nai vàng ngơ ngác, Đạp trên lá vàng khô. Kia là cây kiểng tượng hình chú chim sâu - to cứ như một con giang - đang chúi mỏ xuống đám cỏ non như tìm kiếm. Gần ngay đấy là một cô công, xoè đuôi tròn như một cái quạt, ý chừng muốn chào du khách trước khi múa lượn...

       Chính giữa công viên, sừng sững một hòn non bộ mà nhìn gần ta thấy đủ chú mục đồng đang say sưa thổi sáo trên lưng trâu. Rồi Lã Vọng ngồi câu cá ngay bên chiếc cầu đá. Gần đấy là ngôi nhà lá núp dưới bụi tre ngà. Có cả cò đang mò tôm dưới lạch nước trong... và đàn cá hồng lượn lờ, luồn lách theo từng ngách đá của non bộ. Rải rác khắp công viên là những hàng ghế đá nhiều màu sắc, nấp dưới những tán cây mát rượi làm chỗ nghỉ chân cho khách vãn cảnh. Nhiều khách ưa ngồi ở những hàng ghế quay mặt ra đòng sông. Ngồi đây có thể ngắm dòng nước đang đêm ngày xuôi chảy về thành phố mang tên Bác, ngắm ngôi nhà Thủy Tạ nhô ra ngoài sông, ngắm nhìn cây cầu Mới, cầu Ghềnh phía xa xa. Xa hơn nữa là ngọn núi Châu Thới mờ mờ trong ráng chiều đỏ ối. Chiều xuống, mặt trời ngả về Tây, dòng sông ánh lên màu đỏ pha sắc vàng rực rỡ. Công viên rộn rã hẳn lên với bước chân người, với tiếng cười đùa của trẻ con theo bố mẹ ra công viên chơi. Các em chạy nhảy tung tăng, líu lo bên bố mẹ.

Công viên quê em đẹp như thế đấy!

Bài tham khảo 2:

Mãi đến tháng 6 năm 2004, em mới được đến thăm công viên Nguyễn Du ở trung tâm thành phố. Sau Đại hội Đại biểu Cháu ngoan Bác Hồ, cô giáo Thu mới dẫn bạn Huệ, bạn Hằng, bạn Quang và em đến chơi công viên trước khi về nhà. Cả 4 chúng em đều là học sinh giỏi cấp huyện, giành được giải Nhất, giải Nhì môn Toán, môn Văn lớp 4.

Công viên chạy dọc theo đại lộ Trần Phú trên một dải đất dài độ 500 mét và rộng 200 mét. Có nhiều ghế đá đặt dưới gốc cây xanh. Có mấy cây dừa và hàng cọ xanh "xòe ô che nắng". Giữa công viên là nhà kèn có vòm cao như một cây tán khổng lồ. Các lối đi đều rải sỏi trắng và đá cuội. Tiếng ve cất lên dắng dỏi từ các hàng cây xanh.

Câu nói : ''Đẹp như công viên, sạch như bệnh viện", có vào đây mới biết mới hiểu. Có rất nhiêu bồn hoa, luống hoa được bài trí theo nhiều hình dáng, kiểu cách. Thảm cỏ hình tròn, hình thoi, hình chữ nhật, hình mặt nguyệt, xanh mơn mởn, được cắt xén đều tăm tắp. Mỗi luống hoa có một màu sắc riêng. Hoa bướm, hoa cỏ đỏ thắm, tím hồng, trắng tinh. Có rất nhiều bướm vàng và chuồn chuồn ớt chập chờn bay lượn. Những bồn hoa cúc như chiếc đĩa khổng lồ đủ cỡ, đủ kiểu, có đến hàng nghìn hàng vạn bông, chỉ bằng đồng tiền, ửng lên một màu vàng tươi rực rỡ. Em có cảm tưởng đó là những đĩa xôi vò của các nàng tiên. Bên cạnh các loài hoa như dơn, thược dược, hồng, nhài, cúc, trà mi... còn có nhiều loài hoa rất đẹp, rất lạ mới đưa từ Đà Lạt ra mà cô giáo Thu cũng không biết tên các loài hoa đó.

Các chị công nhân mặc áo đồng phục đi đi, lại lại để tưới hoa, nhặt rác hoặc khẽ nhắc du khách thực hiện đúng nội quy. Nhiều người cầm máy ảnh chào mời. Năm vòi phun nước trông rất ngoạn mục. Có giàn đu quay, đi tàu, ngồi máy bay... nhưng muốn chơi phải mua vé. Có nhiều anh chị, nhiều bà mẹ trẻ dẫn con nhỏ đi chơi công viên. Người nào cũng ăn mặc đẹp, mặt mày rạng rỡ, vui nhất, đáng yêu nhất là các em nhỏ.

Công viên là lá phổi của thành phố. Phải giữ gìn xanh, sạch, đẹp quê hương. Cô giáo vẫn dạy chúng em như thế. Nhưng có đến thăm công viên, em mới thấm thía điều đó. Cảnh đẹp cồng viên cứ quyến luyến em mãi. Em thầm hẹn cuối năm lớp 5 lại được đi dự Đại hội Cháu ngoan Bác Hồ, và sẽ được thăm công viên Nguyễn Du một lần nữa.

Bạn muốn hỏi điều gì?
Đặt Câu Hỏi

Chúng tôi sử dụng AI và sức mạnh của cộng đồng để giải quyết câu hỏi của bạn

Mẹo tìm đáp án nhanh

Search Google: "từ khóa + hoctot.me" Ví dụ: "Bài 1 trang 15 SGK Vật lí 11 hoctot.me"