Câu 1
Điền dấu câu thích hợp vào ô trống và viết tiếp đoạn đối thoại cho phù hợp với tình huống.
Tình huống: Ban đêm. Cơn bão dữ dội. Những đợt sóng khủng khiếp phá thủng thân tàu. Con tàu đang chìm dần, nước tràn ngập các bao lớn. Ma-ri-ô và Giu-li-ét-ta hai tay ôm chặt cột buồm, khiếp sợ nhìn mặt biển. Chiếc xuồng cuối cùng được thả xuống biển.
Ma-ri-ô: – (Hét to) Cẩn thận ◻Giu-li-ét-ta ◻ Giữ chặt nhé◻
Giu-li-ét-ta:– (Hét to đáp lại) Ma-ri-ô ◻ Mình sợ lắm◻
Ma-ri-ô: – (Hét to) Đừng sợ ◻ Trông kìa ◻ Có một chiếc xuồng ◻
Người dưới xuồng: –…………………………………………………………………..
Phương pháp giải:
Em suy nghĩ và trả lời câu hỏi.
Lời giải chi tiết:
Ma-ri-ô: – (Hét to) Cẩn thận! Giu-li-ét-ta! Giữ chặt nhé!
Giu-li-ét-ta:– (Hét to đáp lại) Ma-ri-ô! Mình sợ lắm!
Ma-ri-ô: – (Hét to) Đừng sợ! Trông kìa! Có một chiếc xuồng!
Người dưới xuồng: – Đây, còn một chỗ. Xuống mau lên!
(Ma-ri-ô và Giu-li-ét-ta cũng lao tới)
Người dưới xuồng: Xuồng nặng lắm rồi. Cho đứa nhỏ xuống thôi.
(Giu-li-ét-ta thẫn thờ, buông thòng tay, vẻ tuyệt vọng).
Ma-ri-ô (nhìn bạn vẻ quyết đoán):- Giu-li-ét-ta, cậu xuống đi. Cậu còn bố mẹ đang đợi. Đừng sợ nhé! (ôm ngang lưng Giu-li-ét-ta ném bạn xuống nước).
Người dưới xuồng (kêu to): Cô bé cố lên. Đưa tay đây! Nào, được rồi. Giu-li-ét-ta (bàng hoàng nhìn Ma-ri-ô, bật khóc nức nở giơ tay về phía bạn): Vĩnh biệt Ma-ri-ô.
Câu 2
Hãy tưởng tượng, khi Giu-li-ét-ta đã trở về nhà an toàn với bố mẹ, cô bé vẫn luôn nhớ đến Ma-ri-ô. Một đêm, Giu-li-ét-ta nằm mơ gặp lại Ma-ri-ô... Hãy nêu tình huống và viết lời đối thoại giữa hai bạn trong cuộc gặp gỡ đó theo tưởng tượng của em.
Tình huống: ……………………………………………………………………………………
Đoạn đối thoại: ………………………………………………………………………………..
Phương pháp giải:
Em suy nghĩ và trả lời câu hỏi.
Lời giải chi tiết:
Tình huống: khi Giu-li-ét-ta đã trở về nhà an toàn với bố mẹ, cô bé vẫn luôn nhớ đến Ma-ri-ô. Một đêm, Giu-li-ét-ta nằm mơ gặp lại Ma-ri-ô... .
Đoạn đối thoại:
Giu-li-ét-ta: “Ma-ri-ô! Là cậu đúng không?”
Ma-ri-ô: “Là tớ đây!”
Giu-li-ét-ta: “Cậu…. cậu vẫn còn sống sao?”
Ma-ri-ô: “Tớ vẫn còn sống !”
Giu-li-ét-ta: “Thế mà tớ vẫn tưởng cậu đã hi sinh trong vụ đắm tàu đó rồi !”
Ma-ri-ô: “Tớ khỏe như thế này cơ mà, sao có thể hi sinh được. Tớ phải sống để còn gặp cậu chứ!”
Giu-li-ét-ta: “Làm tớ nhớ cậu như thế, cậu thật quá đáng!”
Ma-ri-ô: “Không sao, tớ về đây rồi mà. Nhưng sao cậu không mở mắt nhìn tớ?”
Giu-li-ét-ta: “Vì tớ sợ cậu sẽ lại đi mất. Ngày nào cậu cũng thế mà nên tớ không thèm nhìn cậu nữa.”