Tóm tắt
Bài thơ là bức tranh sơn thủy nơi núi Dục Thúy đẹp tựa cảnh tiên rơi cõi tục, vừa thể hiện niềm say mê với thiên nhiên, vừa gợi nỗi lòng hoài cảm của Nguyễn Trãi khi nghĩ về Trương Hán Siêu – một nhà thơ có những bài kí gắn liền với núi Dục Thúy.
Bố cục
Bài thơ chia thành 2 phần:
- 6 câu thơ đầu: Khung cảnh núi Hương sơn
- 2 câu cuối: Cảm hoài của Nguyễn Trãi
Nội dung chính
Bài thơ miêu tả vẻ đẹp của núi Dục Thúy. Từ đó thể hiện tình yêu thiên nhiên, yêu quê hương đất nước và nhớ công đức người xưa của tác giả Nguyễn Trãi.