Dàn ý chi tiết
1. Mở bài: Khái quát về cảnh đường phố vào giờ tan tầm
2. Thân bài
a. Thời gian địa điểm
- Vào khoảng 5-6 giờ chiều là giờ tan làm mọi người tan sở trở về nhà
- Trên phố lại bắt đầu sự nhộn nhịp, hối hả và tắc đường
b. Tả bao quát khung cảnh đường phố lúc tan tầm
- Chiều xuống, ánh mặt trời đang dần tắt khiến bầu trời dần tối lại
- Con phố ngập tràn trong ánh sáng: những ánh đèn đường, đèn chiếu sáng của cửa hàng cửa hiệu, đèn ô tô xe máy bật lên đủ mọi sắc màu.
- Âm thanh trên đường phố náo nhiệt và hỗn loạn: tiếng động cơ, tiếng còi xe, tiếng nhạc, tiếng trò chuyện của người đi đường.
c. Tả hoạt động của con người trên đường phố vào giờ tan tầm
- Từng dòng người và phương tiện nối đuôi nhau đi trên phố sau giờ tan làm
- Dòng người đông đúc, tắc đường, chật kín xe cộ.
- Mỗi người một vẻ mặt và tâm trạng khác nhau
- Hai bên vỉa hè còn có người đi tập thể dục buổi chiều, trẻ con chơi đùa
3. Kết bài: Nêu cảm nghĩ, cảm nhận của em về cảnh đường phố vào giờ tan tầm
Mẫu 1
Sống ở Hà Nội đã nhiều năm, em rất quen thuộc với cảnh tắc đường vào giờ tan tầm của thành phố. Mặc dù con phố nơi em ở không nằm ở trung tâm nhưng lại luôn nhộn nhịp và đông đúc khi tan tầm.
Kết thúc giờ học thêm buổi chiều, em vừa đứng dậy vươn vai muốn thư giãn một chút nhưng ngó lên đồng hồ đã thấy 5 giờ chiều. Em mở cửa và đi ra ban công trước nhà nhìn ra con phố nhỏ, lúc này con phố đã vào giờ tan tầm. Con phố vào lúc tan tầm có dáng vẻ khác lạ lắm, trời khi ấy vẫn còn sáng nhưng đèn đường đã bật, đèn biển quảng cáo cũng như đèn điện bên trong các cửa hàng cửa tiệm đều đã thắp sáng trưng, ngay cả những người đi đường cũng rủ nhau bật đèn xe. Tất cả những ánh sáng đó khiến cho con phố trở nên sáng rực và náo nhiệt.
Mọi người có thể đi làm sớm muộn khác nhau nhưng tan làm lại cùng một giờ, chính vì thế giờ tan tầm luôn là lúc đông đúc nhất. Xe cộ nườm nượp băng qua, chỉ cần vài giây đèn đỏ cũng có thể khiến cho cả một đoàn xe đứng chờ đợi chen chúc nhau. Đường phố khi ấy náo nhiệt hơn mọi thời điểm khác trong ngày, vừa có sự nhộn nhịp ồn ã của phương tiện giao thông, vừa có những giai điệu vang lên trong quán cà phê, tiệm bán quần áo. Thi thoảng lại nghe tiếng bóp còi inh ỏi, tiếng xi nhan chuyển hướng. Chỉ có người đứng ngắm nhìn từ trên ban công như em mới có thể để ý đến nhiều thứ như vậy. Còn đối với người đi đường hay những người đang đi trên phố kia, họ chỉ mong đi nhanh qua con phố để trở về nhà, làm cho xong việc để chuẩn bị đóng cửa hàng...
Chẳng có bức tranh nào có thể vẽ lại một con phố vào lúc tan tầm, bởi tranh là tĩnh còn con phố khi ấy rất động. Sự vận động của đường phố lúc tan tầm chính là cuộc sống, là hình dáng và âm thanh của thời gian.
Mẫu 2
Thời điểm em tan học buổi chiều là 5 giờ, cũng chính là lúc bắt đầu giờ tan tầm của con phố. Chẳng biết từ khi nào nhưng cứ từ 5 giờ trở đi đến khoảng 7 giờ tối là con phố lại chật ních người và xe cộ khiến con đường về nhà của em dài và lâu hơn.
Em đi bộ đi học chính vì thế con đường trên vỉa hè của em luôn là con đường ao ước muốn được đi của biết bao chiếc xe máy, xe đạp vào giờ tan tầm. Đã trở thành thông lệ, cứ 5 giờ trở đi là không biết xe cộ từ đâu chui ra đổ dồn về con phố này. Đường phố không thể thay đổi rộng hẹp, lòng đường vẫn chỉ có thế nhưng xe cộ lại thích chen chúc nhau khiến cho đường phố bị tắc nghẽn giao thông. Ánh nắng mặt trời tắt đi là lúc ánh đèn điện sáng lên, đường phố sáng rực lấp lánh ánh đèn.
Em đi trên vỉa hè cảm nhận rất rõ dòng xe đi trên đường khiến cho mặt đường rung lên. Tiếng nổ máy, tiếng còi và tiếng xi nhan cứ réo lên bên tai khiến em như lạc vào một bản nhạc không lời của đường phố. Thoạt nhìn qua dòng người đi trên đường, em nhận ra họ vẫn luôn vui vẻ, lạc quan dù đường có tắc. Người thì trò chuyện cùng nhau, người lấy điện thoại ra tra google map, có người lại đứng trầm ngâm nhìn vào con số đang nhảy trên đèn tín hiệu.
Giờ tan tầm trôi qua, mọi người ai đều đã về nhà nấy, đường phố lại trở nên bình thường. Có lẽ chính con đường cũng thở phào nhẹ nhõm sau giờ tan tầm vì không có tai nạn hay trục trặc gì xảy ra trên tuyến đường của mình.
Mẫu 3
Chiều nào tan học, em cũng cùng các bạn bước đi trên con đường mới mang tên Huỳnh Tấn Phát, quận 7, hoà cùng dòng người tấp nập lúc tan tầm.
Cách đây vài năm, nó còn là một con đường nhỏ, lởm chởm đá. Giờ đây, theo tốc độ đỏ thị hoá, nhà cửa san sát mọc lên, chẳng còn chút dấu vết xưa. Khung cảnh mua bán hai bên đường thật nhộn nhịp. Cửa hàng giày dép, quần áo bên cạnh cửa hàng tivi, đổng hồ, quạt máy… Từ các quán giải khát vang lên những điệu nhạc trẻ trung, sỏi nổi.
Con đường được mở từ nội thành ra phía ngoại ô. Mặt đường rộng trải nhựa phẳng phiu. Giờ tan tầm, đường phố càng đông đúc. Xe đạp, xe máy, ô-tô nối đuôi nhau, tạo nên cảnh ồn ào, náo nhiệt. Từ các cổng trường, học sinh tan học toả ra, hoà vào dòng người xuôi ngược. Màu áo trắng sáng cả quãng đường dài.
Sau một ngày học tập và làm việc căng thẳng, giờ này ai cũng muốn về nhà thật nhanh để được sum họp với gia đình trong bữa cơm tối ấm cúng, vui vẻ. ở ngã tư, đèn xanh đèn đỏ tuần tự nhấp nháy. Các chú cảnh sát giao thông tập trung vào việc điều khiển, hướng dẫn người và xe cộ đi lại sao cho an toàn, nhanh chống.
Mặt trời đã lặn. Hai bên đường, dãy đèn cao áp bật sáng. Dòng người thưa dần, mặt đường trở nên rộng rãi hơn, thoáng đãng hơn.
Em yêu biết mấy con đường ngày ngày nâng bước chân em cùng các bạn tung tăng đến trường. Em vui sướng được chứng kiến sự đổi thay nhanh chống của quê hương đất nước
Mẫu 1
Ngày nào cũng vậy, khi tiếng trống trường báo hiệu giờ tan học, chúng em lại hét hò nhau cùng về nhà. Bạn thì có bố mẹ đến đón tận nơi, bạn thì tự đi xe đi học. Đây là thời gian cao điểm giờ giao thông nên con phố trở về nhà lúc này thực sự thật đông đúc và vội vã. Có nhiều người còn sợ phải ra đường vào thời gian này vì ách tắc giao thông nặng nề.
Vào lúc 5h đến 6h chiều, lúc mặt trời đã bắt đầu đi ngủ, chỉ còn những tia nắng yếu ớt cuối ngày thì con phố đang phải oằn mình vì có quá nhiều xe cộ chạy qua đây.
Tiếng còi xe réo lên liên tục, xe cộ đi lại chật ních, không còn lối đi cho người đi bộ. Thậm chí có nhiều chiếc xe còn lao lên vỉa hè để đi. Ấy vậy mà tình trạng ùn tắc vẫn không thề thuyên giảm. Con phố như đang phải cố gồng mình để có thể vượt qua thời điểm quá chật vật và khó khăn này.
Gương mặt của những người tham gia giao thông dường như rất mong chờ, vội vã vì ai cũng muốn trở về nhà thật nhanh chuẩn bị bữa tối cho gia đình. Có những em nhỏ ngồi sau xe của bố mẹ mắt cứ nhìn xung quanh, chốc chốc lại hỏi mẹ “Sao xe đông thế mẹ ơi”.
Hình ảnh của những chú cảnh sát giao thông trong giờ cao điểm cũng trở nên vội vàng và bận rộn. Tiếng còi giao thông, những tín hiệu được phép qua được và yêu cầu dừng lại cứ tiếp diễn. Những giọt mồ hôi nhễ nhại trên gương mặt của chú cảnh sát. Có lẽ chú đã làm việc vất vả suốt cả một ngày.
Tín hiệu đèn giao thông chuyển đổi liên tục, khi thì đèn xanh, khi thì đèn đỏ, khi thì đèn vàng khiến cho người tham gia giao thông trở nên chóng mặt. Có những lúc đoạn ùn tắc kéo dài 1 cây số, những chiếc xe cứ bấm còi liên tục nhưng vẫn không thể nhích thêm một tý nào.
Em còn nghe văng vẳng ở đâu đó tiếng quát mắng nhau vì xe sau đâm vào xe trước do không có diện tích để dựng xe. Những người đi bộ qua đường trong thời gian này cũng rất khó khăn, họ phải đứng chờ rất lâu khi có tín hiệu đèn đỏ mới dám qua đường, vì xe cộ quá đông, nhìn mà chóng mặt.
Con phố giờ tan tầm buổi chiều nào cũng đông đúc người qua lại. Vì đây là thời gian mà mọi người đi làm, đi học về. Mọi người thay vì khó chịu thì đành phải chấp nhận vì đây là khung giờ cao điểm.
Em ngồi sau xe của mẹ nhưng cũng cảm thấy được sự lo lắng, vội vã của mẹ vì để về nhà kịp nấu cơm cho gia đình trước khi qua muộn.
Tuy nhiên em cảm nhận được sự háo hức và niềm vui, một chút bình thản của mọi người vì sắp được trở về mái nhà thân yêu của mình sau một ngày học và làm việc vất vả.
Mẫu 2
Chiều nào cũng vậy, sau giờ tan học, em cùng các bạn trong lớp hòa vào dòng người xuôi ngược trên đường Cách mạng tháng Tám để về nhà.
Đường phố trong thời điểm này thật tấp nập vì giờ tan học cũng thường là lúc các công sở nghỉ việc. Xe cộ đi lại như mắc cửi và dòng người đi bộ nườm nượp trên các tuyến giao thông. Tiếng nói, tiêng cười, tiếng động cơ xe máy và vô vàn những tiếng động khác hợp lại tạo nên một thứ âm thanh hỗn độn huyên náo khắp đường phố.
Trên các vỉa hè, từng đoàn học sinh vai quàng khăn đỏ, tay ôm cặp líu ríu theo nhau chuyện trò rôm rả. Thỉnh thoảng, các bạn dừng lại ỏ một quầy sách báo, tìm kiếm “Thám tử lừng danh Co Nan” hoặc “Túp lều của chú Tôm”… để về xin tiền mẹ mua, rồi lục đục kéo nhau đi. Hai bên hè phố, nhà cửa san sát. Chỗ thì bán sách báo, dụng cụ ván phòng, chỗ thì bán cát sét, băng nhạc… Giữa lòng đường, xe cộ hai chiều đông nghìn nghịt. Chiếc đổ xuôi Sài Gòn, chiếc ngược Bình Tây. Đến chỗ rẽ, dòng người, xe cộ tách ra nhiều luồng. Lòng đường như được giãn ra, thoáng, hơn. Nhưng rồi ít phút sau, không biết xe từ đâu lại bắt đầu ùn ùn đi tới. Những chiếc xe buýt to chở công nhân ra về nhan còi inh ỏi xin đường nhưng không tài nào vượt lên trước được. Xe gắn máy cố len lỏi thoát ra khỏi dòng xe đang kẹt cứng. Những chiếc xe ba gác, xích lô chở hàng thì thường hay chạy nhanh, như đi cứu hỏa.
Đẹp nhất, thong thả nhất trên đường vẫn là những nữ sinh trong tà áo dài trắng. Dường như các chị không bận tâm gì đến chuyện chạy nhanh hay chậm, ung dung đủng đỉnh như người đi dạo phố. Phía ngã tư, dù có đèn báo hiệu nhưng chú cảnh sát giao thông vẫn đứng ở đấy để xử lí các tình huống bất trắc xảy ra ở giao lộ. Thỉnh thoảng tiếng còi từ miệng chú vang lên: “Tuýt! Tuýt!…” nhắc nhở mọi người dừng lại vạch quy định và tuân thủ đèn tín hiệu. Những cô chú nhân viên đi làm về chở trên xe những đứa con vừa tan học. Chúng ngồi phía sau xe, mắt ngơ ngác ngắm dòng xe xuôi ngược. Những đứa trẻ mẫu giáo thì được ngồi phía trước, hai tay đập lia lịa vào tay lái, miệng ríu rít: “Tránh ra! Tránh ra!” làm ai nấy cũng phải phì cười.
Giữa đường, ngăn cách dòng xe xuôi ngược là một bờ tường cao khoảng năm mươi phân chạy dài theo con đường được tô sơn trắng và đỏ. Một vài khách bộ hành rảo bước trên lề đường nhìn trước ngó sau rồi băng qua dải phân cách mau lẹ. Xa xa phía cửa hàng bán thực phẩm, hoa quả gần nhà em, những cô chú công nhân dừng xe lại mua thức ăn chuẩn bị cho bữa cơm chiều rồi vội vã lên xe, nhấn ga vù đi.
Anh nắng yếu ớt của buổi chiều dần dần khuất sau dãy nhà cao tầng dọc đường phố. Hoàng hôn bắt đầu buông xuống. Đèn hai bên đường và trong các tiệm buôn bán, nhà dân đã sáng tự bao giờ. Đường phố đã bớt ồn ào, nhộn nhịp. Dòng người và xe cộ vân xuôi ngược trên đường nhưng đã thưa dần. Một vài cô công nhân vê muộn, gò lưng tăng tốc độ để kịp chuẩn bị bữa cơm chiều cho gia đình. Em cũng nhanh chân hơn cho kịp dùng bữa cơm tối cùng bố mẹ và chị Hai. Nắng đã tắt hẳn. Thành phố chuyển mình song những hoạt động mới của một buổi tối.
Thành phố của em thật sôi động nhưng rất trật tự văn minh. Em mong sao mọi người luôn có ý thức tôn trọng luật lẹ giao thông để đường phố không xảy ra những tại nạn đáng tiếc, giao thông thông suốt mọi người được bình yên.