Câu chuyện kể về việc: Chuẩn bị không thừa
Trên đường làng. Mèo con đi chơi. Mèo con vừa đi vừa hát say sưa. Đang hát, bỗng nó im bặt khi thấy ngói nhà mới lợp đỏ au. Mèo con chưa nhớ ra nhà ai thi thấy bác Mèo đang lom khom trên mái nhà. Nó nhìn lên hỏi:
- Bác Mèo ơi, bác đang làm gì đó?
- À, mèo con đó hả? Bác đang lợp lại mái nhà. - Bác Mèo đáp - Trời sắp mưa rồi còn gì. Phải có chỗ khô ráo mà ở chứ cháu.
Mèo con nhún vai:
- Ấy, bác lo xa quá! Chừng nào trời mưa hãy hay. Bây giờ trời đang nắng mà bác.
Nói rồi, Mèo con bỏ ddi. Nó liếng thoắng nhún nhảy và hát vang “Tĩnh tính tang... tang tính tinh...”
Ngang qua nhà bác Thỏ. Mèo con dừng lại khi thấy bác khệ nệ ôm bó củi to đùng vào nhà. Nó tò mò hỏi:
- Bác Thỏ ơi, trời đang nắng sao bác ôm củi vô nhà làm gì?
- Sắp đến mùa mưa rồi, bác phải đem củi vô nhà kẻo ướt, không củi chụm cháu ạ! - Bác Thỏ đáp.
Mèo con lại nói:
- Ấy, bác lo xa quá! Chừng nào trời mưa hãy hay. Bây giờ trời đang nắng mà bác.
Vừa dứt lời. Mèo con chạy biến. Nó lên tận đồi cao ung dung hái hoa, bắt bướm. Mèo con mải mê đuổi theo con bướm vàng, đột nhiên trời đổ mưa. Không chỗ trú người nó ướt sũng trông đến thảm hại. Vì quá lạnh, Mèo con run cầm cập.
Trời tạnh mưa, bác Thỏ lên đồi hái rau. Thấy Mèo con nằm run rẩy, người sũng nước, bác Thỏ vội bế Mèo con chạy về làng...
- Hãy đặt Mèo con vào nhà tôi để tôi thoa dầu nóng cho nó! - Bác Mèo nhiệt tình bảo bác Thỏ.
- Để tôi lấy bó củi đốt, sưởi ấm cho Mèo con - Bác Thỏ nói.
Mèo con nhắm mắt thiêm thiếp, mơ hồ nghe tiếng nói lao xao. Lát sau, nó từ từ mở mắt rồi nhìn một lượt khắp nhà. Phải mất mấy giây, Mèo con mới nhớ lại sự việc. Chợt nó ngồi bật dậy, vòng tay cảm ơn bác Mèo và bác Thỏ rối rít
Bác Thỏ nhìn Mèo con dịu dàng nói:
- Cháu thấy đấy, nếu không có sự chuẩn bị của bác và bác Mèo thì rất có thể cháu sẽ chết cóng đấy.
Bác Mèo ôn tồn bảo Mèo con:
- Mọi sự chuẩn bị đâu thừa, phải không?
Mèo con khẽ ''Dạ” rồi nhìn bác Mèo và bác Thỏ với ánh mắt biết ơn vô hạn.
(Theo Báo Nhi đồng)
[hoctot.me - Trợ lý học tập AI]