NGƯỜI BẠN TRAI - CẬU BẢO MẪU
Tên bạn là Cuộc, hơn tôi ba tuổi. Bạn quê ở miền Trung vào thành phố đã mấy tháng nay theo mẹ để kiếm tiền.
Giữa lúc ấy, bên nhà bà Riu hàng xóm có đứa cháu ngoại khóc ra rả suốt ngày vì mẹ nó bỏ đi làm xa cùng chồng.
Chỉ sau hai tháng bữa lo việc nhà vừa lo chăm sóc cháu, tóc bà đã phờ phạc rối bù, hoa râm.
Nhân lúc Cuộc đến nhà tôi chơi, tôi rủ Cuộc đến nhà bà Riu. Thấy chúng tôi đến bà mừng quá nhờ chúng tôi đi mua giúp rau quả, thức ăn về làm cơm. Thấy tôi phân vân Cuộc cầm ngay tiền chạy đi. Một lát sau Cuộc về với một túi thực phẩm như lời bà Riu dặn. Tõi hỏi Cuộc làm sao bạn có thể mua các thứ nhanh và chính xác như vậy? Cuộc thủng thỉnh đáp: "Hồi mới vô Nam hai mẹ con đi bán rau, phải biết lựa các thứ tươi ngon mới bán lại được". Thế rồi Cuộc tâm sự: “Ba Cuộc mất sớm, mẹ Cuộc hay ốm đau, nên có lúc Cuộc phải làm người giúp việc nhà để kiếm tiền nhiều hơn vừa nuôi mẹ, vừa trả tiền thuê nhà..."
Nghe Cuộc kể bà Riu rất hài lòng. Thế là từ đó Cuộc được giao việc chăm sóc bé gái. Từ đó, tôi thường sang chơi với bà cháu bà Riu và Cuộc.
Sáng sớm, đã thấy Cuộc tay sách bình thuỷ, tay cầm bĩnh sữa miệng dỗ dành em bé: “Chờ một chút nghe “Hữu” anh pha sữa măm liền”, tay Cuộc phăn phắt cầm bình sữa ấn vào miệng em bé, vừa ôm lấy bé... Bé đang nhếch miệng khóc, bỗng im lặng, một tay sờ bĩnh sữa một tay ôm lấy Cuộc. Cuộc dỗ ngọt “ăn nhẹ, Hữu, anh thương..." chốc chốc bé lại nhả núm vú cao su toét miệng cười với Cuộc.
Thế là từ đó, Cuộc được thay cái tên gọi là “Cậu bảo mẫu”.
(Lược theo Hoa học trò)
[hoctot.me - Trợ lý học tập AI]