Đề bài
Nhà em (hoặc tập thể nơi em ở) có một chú lợn hay ăn chóng lớn. Em hãy tả chú lợn ấy (bài làm 2)
Phương pháp giải - Xem chi tiết
Dàn bài chung cho bài văn miêu tả con vật
A. Mở bài: (trực tiếp hay gián tiếp) (3-4 dòng)
Giới thiệu con vật định tả là con gì, một con hay cả bầy (Con vật đang ở đâu? Em thấy con vật này vào lúc nào?)
B. Thân bài:
a. Tả đặc điểm hình dáng bên ngoài của con vật (6-8 dòng) (mỗi đặc điểm 2-3 câu)
- Tả bao quát: vóc dáng, bộ lông hoặc màu da.
- Tả từng bộ phận: đầu (tai, mắt...), thân hình, chân, đuôi.
b. Tả thói quen sinh hoạt và một vài hoạt động chính của con vật: (6-8 dòng) (mỗi hoạt động 2-3 câu)
- Tả một vài biểu hiện về tính nết, thói quen của con vật.
- Tả một số hoạt động chính của con vật: bắt mồi, ăn, kêu (gáy, sủa...)...
- Chú ý kết hợp tả một vài nét về cảnh hoặc người liên quan đến môi trường sống của con vật.
c. Sự săn sóc hoặc quan tâm của em với con vật nuôi
C. Kết luận:
- Nêu ích lợi của con vật và tình cảm của người tả đối với con vật. (kết bài mở rộng hoặc không mở rộng) (3-4 dòng)
- Tình cảm, suy nghĩ của em về con vật
Lời giải chi tiết
Em còn nhớ buổi sáng hôm ấy, cả xóm giật mình vì tiếng lợn kêu đến váng tai nhức óc. Bố em bực tức bước ra khỏi giường nói to: "Gớm! Làm gì mà ầm lên thế! Váng đầu váng óc!" Thì ra, đó là bác Hoan, người mà bố em đã có lần hẹn bắt cho chú lợn con về nuôi. Bố em vội vã xin lỗi, cảm ơn bác Hoan rồi bê chú lợn vào chuồng.
Lúc mới bắt về, chú lợn còn bé lắm, chỉ bằng cái xô xách nước của em Phương thôi. Thế mà giờ đây, sau hai tháng được chăm bẵm như chăm em bé mới sinh, chú lợn đã lớn bổng lên, to bằng cái vại nhỡ. Đôi mắt của chú đến là buồn cười. Khác hẳn những chú lợn bình thường, chú lợn này có hai con mắt với màu sắc không giống nhau, một bên màu xanh nhạt, một bên màu nâu đậm. Tai lợn luôn ve vẩy như cái quạt nan bé xíu xua cái nóng mùa hè. Cái mõm của chú ngắn tun ngủn, hễ sục vào máng ăn là cám lại dính đầy, y hệt lũ ruồi bám quanh một đĩa bánh ngon. Thân chú tròn trĩnh, mấy cái vú gần chạm đất, trông cứ như những trái ớt nhỏ trên cây. Da chú màu trắng pha đen, lông cứng mọc lởm chởm như rừng cây- con. Cái đuôi lợn ngắn cũn ve vẩy xua đuổi ruồi muỗi. Bốn chân thấp lè tè. Mỗi lần nghe tiếng chân quen thuộc của bà em, chú lợn biết ngay có người mang thức ăn đến; Nó nhảy chồm lên thành chuồng, hếch mõm hít ngửi mùi cám thơm phức. Trông chú lợn ăn tòm tọp, ngọn đáo để. Ăn hết máng cám, nó ghé mõm hắt máng lên, ra vẻ đòi nữa. Bà em cứ phải múc thêm cám cho lợn vài lượt mới đủ no. Khi đã no bụng, lợn nằm ệch ngay ở góc chuồng, thở phì phò, bụng phình lên hạ xuống có vẻ khó chịu lắm. Ngày nào em cũng xem bà cho lợn ăn. Thỉnh thoảng em tắm cho lợn. Nó nằm ngoan ngoãn, mắt lim dim ra chiều thích thú, đuôi ngoe nguẩy cuống quýt.
Ấy, chú lợn nhà em như thế đấy. Trông chú thì bĩnh thường, nhưng nếu không quan sát kĩ, sẽ chẳng thấy được cái dáng vẻ đặc biệt của chú đâu. Lợn chóng béo nên em rất thích, nhưng cứ nghĩ bố em sắp bán nó thì em lại tiếc biết bao.
Nguyễn Thu Trang
[hoctot.me - Trợ lý học tập AI]