-
-
-
- Lớp 2
- Tự nhiên và xã hội
- Tiếng việt
- Toán học
- Tiếng Anh
- Đạo đức
- Âm nhạc
- Mỹ thuật
- HĐ trải nghiệm, hướng nghiệp
- Lớp 4
- Khoa học
- Tiếng việt
- Toán học
- Đạo đức
- Tiếng Anh
- Lịch sử và Địa lí
- Công nghệ
- HĐ trải nghiệm, hướng nghiệp
- GD Thể chất
- Âm nhạc
- Lớp 5
- Khoa học
- Toán học
- Tiếng việt
- Tin học
- Tiếng Anh
- Đạo đức
- Lịch sử và Địa lí
- HĐ trải nghiệm, hướng nghiệp
- Lớp 6
- Công nghệ
- Tin học
- Lịch sử và Địa lí
- GDCD
- Ngữ văn
- Toán học
- Khoa học tự nhiên
- Tiếng Anh
- Âm nhạc
- Mỹ thuật
- HĐ trải nghiệm, hướng nghiệp
- Lớp 7
- Tiếng Anh
- GDCD
- Toán học
- Công nghệ
- Tin học
- Ngữ văn
- Lịch sử và Địa lí
- Khoa học tự nhiên
- HĐ trải nghiệm, hướng nghiệp
- Âm nhạc
- Lớp 8
- Tiếng Anh
- GDCD
- Toán học
- Công nghệ
- Ngữ văn
- Khoa học tự nhiên
- Lịch sử và Địa lí
- HĐ trải nghiệm, hướng nghiệp
- GD Thể chất
- Âm nhạc
- Lớp 9
- Tiếng Anh
- GDCD
- Toán học
- Công nghệ
- Tin học
- Ngữ văn
- Khoa học tự nhiên
- HĐ trải nghiệm, hướng nghiệp
- Lịch sử và Địa lí
- Lớp 10
- Hóa học
- Tiếng Anh
- Lịch sử
- Sinh học
- Địa lí
- Vật lí
- Tin học
- Toán học
- GD kinh tế và pháp luật
- Công nghệ
- Ngữ văn
- HĐ trải nghiệm, hướng nghiệp
- GD Thể chất
- GD Quốc phòng và An ninh
- Lớp 11
- Hóa học
- Tiếng Anh
- Vật lí
- Tin học
- Toán học
- Địa lí
- Công nghệ
- Lịch sử
- Ngữ văn
- Sinh học
- GD Thể chất
- GD Quốc phòng và An ninh
- GD kinh tế và pháp luật
- HĐ trải nghiệm, hướng nghiệp
-
-
chọn số tự nhiên . Chứng tỏ rằng 2n+1 và 3n+2 là số nguyên tố cùng nhau
chọn số tự nhiên . Chứng tỏ rằng 2n+1 và 3n+2 là số nguyên tố cùng nhau
This anwser using AI, please
Để chứng minh rằng \(2n + 1\) và \(3n + 2\) là số nguyên tố cùng nhau với bất kỳ số tự nhiên \(n\), chúng ta cần chứng minh rằng ước số chung lớn nhất (ƯCLN) của chúng là 1.
Theo định nghĩa, hai số được gọi là nguyên tố cùng nhau nếu không có ước số nào lớn hơn 1 chia hết cho cả hai số.
Giả sử rằng \(d\) là ước số chung của cả \(2n + 1\) và \(3n + 2\). Điều này có nghĩa là \(d | (2n + 1)\) và \(d | (3n + 2)\).
Chúng ta sẽ sử dụng phép trừ để loại bỏ n:
Từ \(d | (2n + 1)\), ta có thể viết:
1. \(2n + 1 = kd\) với \(k\) là một số nguyên.
Từ \(d | (3n + 2)\), ta có:
2. \(3n + 2 = md\) với \(m\) là một số nguyên.
Bây giờ, hãy biến đổi các phương trình trên và tính \(3n + 2\) - \(1 \cdot (2n + 1)\):
\[
(3n + 2) - (2n + 1) = n + 1
\]
Vậy chúng ta có:
\[
d | (n + 1)
\]
Vì \(d\) chia hết cho cả \(2n + 1\) và \(n + 1\), ta sẽ viết \(n + 1 = ad\) với \(a\) là một số nguyên.
Tiếp theo, ta có thể viết \(n\) theo dạng:
\[
n = ad - 1
\]
Thay giá trị của \(n\) vào biểu thức \(2n + 1\):
\[
2(ad - 1) + 1 = 2ad - 2 + 1 = 2ad - 1
\]
Bây giờ, từ trên ta có:
\[
d | (2ad - 1)
\]
Biểu thức \(2ad - 1\) và \(3n + 2 = 3(ad - 1) + 2 = 3ad - 3 + 2 = 3ad - 1\) đều cho thấy \(d\) chia hết cho một số dạng \(ka - 1\) với \(k\) là số nguyên.
Giờ đây, xét trường hợp \(d\) có thể lớn hơn 1. Khi đó, \(d\) phải chia hết cho một số dạng \(n\), nhưng với cấu trúc này nhận thấy rằng \(2n + 1\) và \(n + 1\) không có ước số chung nào khác ngoài 1.
Vì vậy, ta có thể kết luận rằng \(d\) chỉ có thể là 1. Điều này dẫn đến việc \(2n + 1\) và \(3n + 2\) là nguyên tố cùng nhau, tức là ƯCLN là 1, cho mọi số tự nhiên \(n\).
Kết luận: Đối với mọi \(n\) là số tự nhiên, \(2n + 1\) và \(3n + 2\) là số nguyên tố cùng nhau.
Theo định nghĩa, hai số được gọi là nguyên tố cùng nhau nếu không có ước số nào lớn hơn 1 chia hết cho cả hai số.
Giả sử rằng \(d\) là ước số chung của cả \(2n + 1\) và \(3n + 2\). Điều này có nghĩa là \(d | (2n + 1)\) và \(d | (3n + 2)\).
Chúng ta sẽ sử dụng phép trừ để loại bỏ n:
Từ \(d | (2n + 1)\), ta có thể viết:
1. \(2n + 1 = kd\) với \(k\) là một số nguyên.
Từ \(d | (3n + 2)\), ta có:
2. \(3n + 2 = md\) với \(m\) là một số nguyên.
Bây giờ, hãy biến đổi các phương trình trên và tính \(3n + 2\) - \(1 \cdot (2n + 1)\):
\[
(3n + 2) - (2n + 1) = n + 1
\]
Vậy chúng ta có:
\[
d | (n + 1)
\]
Vì \(d\) chia hết cho cả \(2n + 1\) và \(n + 1\), ta sẽ viết \(n + 1 = ad\) với \(a\) là một số nguyên.
Tiếp theo, ta có thể viết \(n\) theo dạng:
\[
n = ad - 1
\]
Thay giá trị của \(n\) vào biểu thức \(2n + 1\):
\[
2(ad - 1) + 1 = 2ad - 2 + 1 = 2ad - 1
\]
Bây giờ, từ trên ta có:
\[
d | (2ad - 1)
\]
Biểu thức \(2ad - 1\) và \(3n + 2 = 3(ad - 1) + 2 = 3ad - 3 + 2 = 3ad - 1\) đều cho thấy \(d\) chia hết cho một số dạng \(ka - 1\) với \(k\) là số nguyên.
Giờ đây, xét trường hợp \(d\) có thể lớn hơn 1. Khi đó, \(d\) phải chia hết cho một số dạng \(n\), nhưng với cấu trúc này nhận thấy rằng \(2n + 1\) và \(n + 1\) không có ước số chung nào khác ngoài 1.
Vì vậy, ta có thể kết luận rằng \(d\) chỉ có thể là 1. Điều này dẫn đến việc \(2n + 1\) và \(3n + 2\) là nguyên tố cùng nhau, tức là ƯCLN là 1, cho mọi số tự nhiên \(n\).
Kết luận: Đối với mọi \(n\) là số tự nhiên, \(2n + 1\) và \(3n + 2\) là số nguyên tố cùng nhau.
Post Reply
© 2025 Học Tốt Online - Chia Sẻ Tài Liệu Học Tập và Giải Bài Tập Miễn Phí
English
