Câu 2 (5,0): Phân tích đoạn thơ:Con nghe mùa thu vọng về những thương yêuGiọt mồ hôi rơi trong chiều của mẹNắng mong manh đậu bên thật khẽ Đôi vai gầy nghiêng nghiêng!Heo may thổi xao xác trong đêm Không gian lặng im... Con chẳng thể chợp mắt Mẹ trở

Câu 2 (5,0): Phân tích đoạn thơ:

Con nghe mùa thu vọng về những thương yêu

Giọt mồ hôi rơi trong chiều của mẹ

Nắng mong manh đậu bên thật khẽ

Đôi vai gầy nghiêng nghiêng!

Heo may thổi xao xác trong đêm

Không gian lặng im...

Con chẳng thể chợp mắt

Mẹ trở mình trong tiếng ho thao thức

Sương vô tình đậu trên mắt rung rung!

("Mùa thu và mẹ" - Lương Đình Khoa)

This anwser using AI, please
Đoạn thơ "Mùa thu và mẹ" của Lương Đình Khoa mang trong mình một bức tranh sinh động và sâu lắng về mùa thu, nhưng đồng thời cũng là hình ảnh đầy cảm động về tình yêu thương của người mẹ. Tác giả đã khéo léo liên kết giữa không gian mùa thu với nỗi niềm của người con dành cho mẹ, tạo nên những xúc cảm mạnh mẽ và tinh tế.

Câu thơ đầu tiên "Con nghe mùa thu vọng về những thương yêu" mở ra không gian của mùa thu và khơi gợi những kỷ niệm ấm áp. Từ "vọng" thể hiện sự xa xôi, nhưng đồng thời cũng là sự trở về, nhắc nhở con về tình thương mà mẹ dành cho mình. Mùa thu, thường gắn với nỗi buồn, nhưng trong hoàn cảnh này, nó lại trở thành biểu tượng của tình cảm gia đình, là tiếng vọng từ quá khứ.

Tiếp theo, "Giọt mồ hôi rơi trong chiều của mẹ" tạo ra một hình ảnh rất sống động, thể hiện sự hy sinh của người mẹ. Giọt mồ hôi rơi không chỉ là biểu tượng của sự vất vả, mà còn thể hiện tình yêu thương vô bờ bến mà mẹ dành cho con cái. Câu thơ này gợi lên một cảm giác vừa gần gũi, vừa thiêng liêng.

"Đôi vai gầy nghiêng nghiêng!" là một hình ảnh thể hiện sự khổ cực và đau thương của người mẹ. Đôi vai gầy còn nói lên sức mạnh và sự kiên cường, mặc dù rất mỏng manh, nhưng vẫn vác gánh nặng của cuộc sống và chăm lo cho con cái. Như vậy, hình ảnh này không chỉ thể hiện sự yếu đuối mà còn là biểu tượng của sức mạnh tiềm ẩn.

Tiếp theo là "Heo may thổi xao xác trong đêm" tạo nên một không gian u tịch, lặng lẽ nhưng cũng đầy chất thơ. Gió heo may thường đi kèm với cảm giác lạnh lẽo, cô đơn, nhưng lại là một phần của mùa thu, gợi lên suy tư và nỗi niềm của con người.

"Không gian lặng im..." là sự tĩnh lặng trong đêm thu, có thể nhìn thấy nỗi trăn trở của người con. Câu thơ này tạo nên một khoảng trống, nơi mà những suy nghĩ và cảm xúc có thể thăng hoa.

"Con chẳng thể chợp mắt" gửi gắm tâm trạng lo lắng và bồn chồn của người con khi thấy mẹ mình "trở mình trong tiếng ho thao thức." Tiếng ho cho thấy sự mệt mỏi và đau đớn, nó không chỉ là biểu hiện của bệnh tật mà còn là sự lo âu về sức khỏe của mẹ. Khi mẹ đau, lòng của người con cũng đau theo, thể hiện sự đồng cảm sâu sắc.

Cuối cùng, "Sương vô tình đậu trên mắt rung rung!" là hình ảnh rất thơ mộng. Sương, biểu tượng cho sự mỏng manh, nhẹ nhàng, như nỗi buồn chảy trôi trên đôi mắt của người con khi chứng kiến sự khổ sở của mẹ. Cảm xúc ấy hòa quyện với mùa thu, tạo nên một bức tranh cảm xúc vừa trữ tình vừa đau xót.

Toàn bộ đoạn thơ không chỉ miêu tả về mùa thu mà còn khắc họa tình mẫu tử thiêng liêng, thể hiện một tâm hồn nhạy cảm và nỗi đau của con khi chứng kiến sự hy sinh của mẹ. Thông qua từng hình ảnh, từng ngôn ngữ, chúng ta cảm nhận được sâu sắc giá trị của tình yêu thương gia đình và những kỷ niệm gắn bó với mùa thu.
Publier la réponse