Thứ nói về hạnh phúc "chúng tôi hiểu đất nước đang hồi khốc liệtchúng tôi hiểu điều ấy bằng mọi giác quanbằng chén cơm ăn mắm ruốcbằng giấc ngủ bị cắt ngang cắt dọcbằng những nắm đất mọc theo đường hành quâncó những

Thứ nói về hạnh phúc

"chúng tôi hiểu đất nước đang hồi khốc liệt

chúng tôi hiểu điều ấy bằng mọi giác quan

bằng chén cơm ăn mắm ruốc

bằng giấc ngủ bị cắt ngang cắt dọc

bằng những nắm đất mọc theo đường hành quân

có những thằng con trai mười tám tuổi

chưa từng biết nụ hôn người con gái

chưa từng biết những lo toan phức tạp của đời

câu nói đượm nhiều hơi sách vở

khi nằm xuống

trong đáy mắt vô tư còn đọng một khoảng trời

hạnh phúc nào cho tôi

hạnh phúc nào cho anh

hạnh phúc nào cho chúng ta

hạnh phúc nào cho đất nước

có những thằng con trai mười tám tuổi

nhiều khi cực quá, khóc ào

nhiều lúc tức mình chửi bâng quơ

phanh ngực áo và mở trần bản chất

mỉm cười trước những lời lẽ quá to

nhưng nhất định không bao giờ bỏ cuộc"

Phân tích bài thơ trên

Câu trả lời này dùng AI, hãy kiểm tra lại trước khi sử dụng
Bài thơ trên thể hiện tâm tư, nỗi niềm của những người trẻ tuổi trong bối cảnh đất nước đang trải qua những thử thách khắc nghiệt. Tác giả dùng hình ảnh những chàng trai mười tám tuổi để khắc họa sự ngây thơ, trong sáng nhưng cũng đầy trăn trở của thế hệ trẻ.

Câu thơ đầu tiên "chúng tôi hiểu đất nước đang hồi khốc liệt" cho thấy sự nhận thức của nhân vật trữ tình về tình hình khó khăn của đất nước. Họ không chỉ cảm nhận qua lý trí mà còn bằng tất cả các giác quan, điều này thể hiện sự sâu sắc trong cảm xúc và trải nghiệm. Việc ăn cơm với mắm ruốc, giấc ngủ bị cắt ngang, hay những nắm đất theo bước hành quân đều là hình ảnh sống động của cuộc sống khắc nghiệt mà họ phải đối mặt.

Tâm trạng của những chàng trai trẻ được thể hiện rõ qua câu "chưa từng biết nụ hôn người con gái", cho thấy họ chưa có cơ hội trải nghiệm những điều đẹp đẽ và giản dị của tuổi thanh xuân, mà phải đối diện với những lo toan lớn lao của cuộc sống. Sự đơn giản trong đời sống của họ được ví von bằng "hơi sách vở" cho thấy sự trưởng thành bị trì hoãn, họ vẫn còn trong sự vô tư, nhưng cũng chất chứa nỗi lo lắng.

Câu hỏi "hạnh phúc nào cho tôi, hạnh phúc nào cho anh, hạnh phúc nào cho chúng ta, hạnh phúc nào cho đất nước" thể hiện sự khao khát về hạnh phúc, không chỉ là của cá nhân mà còn là của tập thể và cả đất nước. Điều này cho thấy sự liên kết giữa cá nhân và xã hội, hạnh phúc cá nhân gắn liền với số phận đất nước.

Những câu thơ tiếp theo phác họa rõ nét những cảm xúc mãnh liệt, từ sự tủi thân, đau khổ (khóc ào) đến sự phản kháng, bức bối (tức mình chửi bâng quơ). Tuy nhiên, tinh thần không bao giờ bỏ cuộc trong họ đã thể hiện ý chí kiên cường của thế hệ trẻ. Họ có thể mệt mỏi, đau khổ nhưng luôn tìm thấy niềm vui trong những điều nhỏ bé, như việc "mỉm cười trước những lời lẽ quá to".

Tổng thể, bài thơ không chỉ là tiếng nói của một thế hệ trẻ đầy nhiệt huyết và trăn trở mà còn là một lời nhắc nhở đối với xã hội về giá trị của hạnh phúc, tình yêu và sự kiên trì trong bối cảnh gian lao. Qua đó, bài thơ khơi gợi niềm tin vào tương lai, vào khả năng vượt qua khó khăn để tìm kiếm hạnh phúc.
Đăng phản hồi