Câu 1. Văn bản trên thuộc thể loại nào Câu 2. Câu: “ Chúng ta không dựa vào trời, cũng chẳng dựa vào đất, chúng ta dựa vào chínhbản thân chúng ta.” Có mấy cụm chủ ngữ, vị ngữ? Thành phần chính nào trong câu được mởrộng? Câu 3. Tác giả sử

Câu 1. Văn bản trên thuộc thể loại nào? Câu 2. Câu: “ Chúng ta không dựa vào trời, cũng chẳng dựa vào đất, chúng ta dựa vào chínhbản thân chúng ta.” Có mấy cụm chủ ngữ, vị ngữ? Thành phần chính nào trong câu được mởrộng? Câu 3. Tác giả sử dụng biện pháp tu từ nào trong câu sau:“Ốc sên con bật khóc, nói: Chúng ta thật đáng thương, bầu trời không bảo vệ chúng ta, lòngđất cũng chẳng che chở chúng ta. Câu 4. Đây là lời của nhân vật nào trong văn bản? “Chị sâu róm không có xương cũng bòchẳng nhanh, tại sao chị ấy không đeo cái bình vừa nặng vừa cứng đó?" Câu 5. Nghĩa của từ “dựa” trong văn bản trên được hiểu như thế nào? Câu 6. Vì sao Ốc sên con lại bật khóc và cảm thấy mình đáng thương? Câu 7. Qua lời của Ốc sên mẹ an ủi con, tác giả muốn gửi đến chúng ta thông điệp gì? (Diễnđạt bằng một đoạn văn ngắn dài từ 5-7 dòng.)
Câu trả lời này dùng AI, hãy kiểm tra lại trước khi sử dụng
Câu 1. Văn bản trên thuộc thể loại truyện ngắn. Truyện ngắn thường có cốt truyện ngắn gọn, diễn biến nhanh và thường tập trung vào một sự kiện hoặc một ý tưởng chủ đạo, ở đây có thể là thông điệp về sự tự lập và tự tin trong cuộc sống.

Câu 2. Trong câu “Chúng ta không dựa vào trời, cũng chẳng dựa vào đất, chúng ta dựa vào chính bản thân chúng ta”, có 2 cụm chủ ngữ, vị ngữ. Cụ thể, "Chúng ta" là chủ ngữ, và "không dựa vào trời", "cũng chẳng dựa vào đất", "dựa vào chính bản thân chúng ta" lần lượt là các vị ngữ của chủ ngữ. Thành phần chính trong câu được mở rộng là "dựa vào chính bản thân chúng ta", phần này nhấn mạnh vào sự tự lực, tự cậy.

Câu 3. Trong câu: “Ốc sên con bật khóc, nói: Chúng ta thật đáng thương, bầu trời không bảo vệ chúng ta, lòng đất cũng chẳng che chở chúng ta", tác giả sử dụng biện pháp tu từ so sánh và nhân hóa. Nhân cách hóa được thể hiện qua việc Ốc sên con biết khóc và nói, làm cho hình ảnh và cảm xúc của nhân vật trở nên sinh động hơn.

Câu 4. Đây là lời của nhân vật Ốc sên con trong văn bản. Nhân vật này thể hiện sự ngạc nhiên và thắc mắc về hình dạng và cách thức di chuyển của chị sâu róm, qua đó bộc lộ tâm lý trẻ thơ và sự ngây thơ của mình.

Câu 5. Nghĩa của từ “dựa” trong văn bản trên được hiểu là tin tưởng, đặt niềm tin vào sự giúp đỡ của một điều gì đó. Tuy nhiên, trong ngữ cảnh của câu, từ "dựa" trở thành khuyến khích con người phải tự lập và không dựa dẫm vào hoàn cảnh bên ngoài.

Câu 6. Ốc sên con bật khóc và cảm thấy mình đáng thương vì cảm nhận rõ ràng về sự yếu đuối và bất lực của bản thân trước cuộc sống khắc nghiệt. Nó thấy rằng không có sự che chở từ thiên nhiên khiến nó cảm thấy đơn độc và tủi thân.

Câu 7. Qua lời an ủi của Ốc sên mẹ, tác giả muốn gửi đến thông điệp về sự tự lập và giá trị của bản thân mỗi người. Dù trong hoàn cảnh khó khăn, mỗi người cần biết tự dựa vào chính mình để vượt qua thử thách. Hãy tin rằng bản thân có khả năng giải quyết vấn đề và tìm ra con đường riêng, điều này sẽ giúp ta không chỉ mạnh mẽ hơn mà còn nhận ra giá trị cuộc sống.
Đăng phản hồi