-
-
-
- Lớp 2
- Tự nhiên và xã hội
- Tiếng việt
- Toán học
- Tiếng Anh
- Đạo đức
- Âm nhạc
- Mỹ thuật
- HĐ trải nghiệm, hướng nghiệp
- Lớp 4
- Khoa học
- Tiếng việt
- Toán học
- Đạo đức
- Tiếng Anh
- Lịch sử và Địa lí
- Công nghệ
- HĐ trải nghiệm, hướng nghiệp
- GD Thể chất
- Âm nhạc
- Lớp 5
- Khoa học
- Toán học
- Tiếng việt
- Tin học
- Tiếng Anh
- Đạo đức
- Lịch sử và Địa lí
- HĐ trải nghiệm, hướng nghiệp
- Lớp 6
- Công nghệ
- Tin học
- Lịch sử và Địa lí
- GDCD
- Ngữ văn
- Toán học
- Khoa học tự nhiên
- Tiếng Anh
- Âm nhạc
- Mỹ thuật
- HĐ trải nghiệm, hướng nghiệp
- Lớp 7
- Tiếng Anh
- GDCD
- Toán học
- Công nghệ
- Tin học
- Ngữ văn
- Lịch sử và Địa lí
- Khoa học tự nhiên
- HĐ trải nghiệm, hướng nghiệp
- Âm nhạc
- Lớp 8
- Tiếng Anh
- GDCD
- Toán học
- Công nghệ
- Ngữ văn
- Khoa học tự nhiên
- Lịch sử và Địa lí
- HĐ trải nghiệm, hướng nghiệp
- GD Thể chất
- Âm nhạc
- Lớp 9
- Tiếng Anh
- GDCD
- Toán học
- Công nghệ
- Tin học
- Ngữ văn
- Khoa học tự nhiên
- HĐ trải nghiệm, hướng nghiệp
- Lịch sử và Địa lí
- Lớp 10
- Hóa học
- Tiếng Anh
- Lịch sử
- Sinh học
- Địa lí
- Vật lí
- Tin học
- Toán học
- GD kinh tế và pháp luật
- Công nghệ
- Ngữ văn
- HĐ trải nghiệm, hướng nghiệp
- GD Thể chất
- GD Quốc phòng và An ninh
- Lớp 11
- Hóa học
- Tiếng Anh
- Vật lí
- Tin học
- Toán học
- Địa lí
- Công nghệ
- Lịch sử
- Ngữ văn
- Sinh học
- GD Thể chất
- GD Quốc phòng và An ninh
- GD kinh tế và pháp luật
- HĐ trải nghiệm, hướng nghiệp
-
-
- ИССЛЕДОВАТЬ
-
-
-
-
-
-
-
-
- FAVORITES
-
- QandAs
- Ngữ Văn
- Grade 7
- ĐÔI TAI CỦA TÂM HỒN Một cô bé vừa gầy vừa thấp bị thầy giáo loại ra khỏi dàn đồng ca. Cũng chỉ tại cô bé ấy lúc nào cũng chỉ mặc mỗi một bộ quần áo vừa bẩn vừa cũ, lại rộng nữa. Cô bé buồn tủi khóc một mình trong
ĐÔI TAI CỦA TÂM HỒN Một cô bé vừa gầy vừa thấp bị thầy giáo loại ra khỏi dàn đồng ca. Cũng chỉ tại cô bé ấy lúc nào cũng chỉ mặc mỗi một bộ quần áo vừa bẩn vừa cũ, lại rộng nữa. Cô bé buồn tủi khóc một mình trong
ĐÔI TAI CỦA TÂM HỒN
Một cô bé vừa gầy vừa thấp bị thầy giáo loại ra khỏi dàn đồng ca. Cũng chỉ tại cô bé ấy lúc nào cũng chỉ mặc mỗi một bộ quần áo vừa bẩn vừa cũ, lại rộng nữa.
Cô bé buồn tủi khóc một mình trong công viên. Cô bé nghĩ: “Tại sao mình lại không được hát ? Chẳng lẽ mình hát tồi đến thế sao?” - Cô bé nghĩ mãi rồi cô cất giọng hát khe khẽ. Cô bé cứ hát hết bài này đến bài khác cho đến khi mệt lả mới thôi. “Cháu hát hay quá!” - Một giọng nói vang lên: “Cảm ơn cháu, cháu gái bé nhỏ, cháu đã cho ta cả một buổi chiều thật vui vẻ”. Cô bé ngẩn người. Người vừa khen cô bé là một ông cụ tóc bạc trắng. Ông cụ nói xong liền đứng dậy và chậm rãi bước đi. Hôm sau, khi cô bé đến công viên đã thấy cụ già ngồi ở chiếc ghế đá hôm trước, khuôn mặt hiền từ mỉm cười chào cô bé. Cô bé lại hát, cụ già vẫn chăm chú lắng nghe. Cụ vỗ tay nói lớn: “Cảm ơn cháu, cháu gái bé nhỏ của ta, cháu hát hay quá!”. Nói xong cụ già lại chậm rãi một mình bước đi. Cứ như vậy nhiều năm trôi qua, cô bé giờ đây đã trở thành một ca sĩ nổi tiếng. Cô gái vẫn không quên cụ già ngồi tựa lưng vào thành ghế đá trong công viên nghe cô hát. Một buổi chiều mùa đông, cô đến công viên tìm cụ nhưng ở đó chỉ còn lại chiếc ghế đá trống không. “Cụ già ấy đã qua đời rồi. Cụ ấy điếc đã hơn 20 năm nay.” - Một người trong công viên nói với cô. Cô gái sững người. Một cụ già ngày ngày vẫn chăm chú lắng nghe và khen cô hát lại là một người không có khả năng nghe…
Câu 1. Xác định phương thức biểu đạt chính và thể loại của văn bản trên.
Câu 2. Vì sao cô bé lại buồn tủi khóc trong công viên?
Câu 3. Nêu cách hiểu của em về ý nghĩa câu văn sau: “Cô gái sững người, bật khóc. Hóa ra, bao nhiêu năm nay, tiếng hát của cô luôn được khích lệ bởi một đôi tai đặc biệt: đôi tai của tâm hồn.”
Câu 4. Chỉ ra và nêu tác dụng của biện pháp tu từ trong câu văn: “Cô gái sững người, bật khóc. Hóa ra, bao nhiêu năm nay, tiếng hát của cô luôn được khích lệ bởi một đôi tai đặc biệt: đôi tai của tâm hồn.”
Câu 5. Thông điệp mà em tâm đắc nhất sau khi đọc văn bản trên là gì?
This anwser using AI, please
Câu 1: Phương thức biểu đạt chính của văn bản trên là tự sự. Thể loại văn bản là truyện ngắn. Văn bản kể về câu chuyện của một cô bé có niềm đam mê ca hát, nhưng gặp phải khó khăn về ngoại hình và bị loại khỏi dàn đồng ca.
Câu 2: Cô bé buồn tủi khóc trong công viên vì cô cảm thấy tự ti về bản thân khi bị thầy giáo loại ra khỏi dàn đồng ca. Đặc biệt, cô không chỉ lo lắng về khả năng hát của mình, mà còn cảm thấy tổn thương bởi sự phân biệt và đánh giá từ người khác về ngoại hình và trang phục của mình.
Câu 3: Câu văn “Cô gái sững người, bật khóc. Hóa ra, bao nhiêu năm nay, tiếng hát của cô luôn được khích lệ bởi một đôi tai đặc biệt: đôi tai của tâm hồn” diễn tả một khoảnh khắc thức tỉnh của cô gái. Ý nghĩa của câu văn này là cô nhận ra rằng, mặc dù có thể không có người nghe theo cách thông thường, nhưng tiếng hát của cô vẫn có sức lan tỏa và được ghi nhận bởi trái tim và tâm hồn của ông cụ - người không thể nghe. Điều này thể hiện rằng, nghệ thuật có thể chạm tới cảm xúc và tình cảm mà không cần đến sự hoàn hảo về hình thức hay khả năng vật lý.
Câu 4: Biện pháp tu từ trong câu văn chính là phép nhân hoá với hình ảnh "đôi tai của tâm hồn". Tác dụng của biện pháp này là tạo sự liên tưởng sâu sắc về việc cảm nhận âm nhạc không chỉ bằng tai mà còn bằng trái tim. Nó nhấn mạnh rằng vẻ đẹp của nghệ thuật không chỉ nằm ở khả năng nghe, mà còn ở khả năng cảm nhận và đồng điệu với cảm xúc của người biểu diễn.
Câu 5: Thông điệp mà tôi tâm đắc nhất sau khi đọc văn bản trên là: sự đánh giá và nhận định về giá trị của một người không chỉ dựa vào diện mạo hay những gì mà người khác có thể thấy, mà còn phụ thuộc vào tâm hồn và cảm xúc. Dù bản thân có vấp phải khó khăn, nếu ta luôn kiên trì và đam mê với điều mình yêu thích, thì vẫn có người sẽ luôn ghi nhận và ủng hộ.
Câu 2: Cô bé buồn tủi khóc trong công viên vì cô cảm thấy tự ti về bản thân khi bị thầy giáo loại ra khỏi dàn đồng ca. Đặc biệt, cô không chỉ lo lắng về khả năng hát của mình, mà còn cảm thấy tổn thương bởi sự phân biệt và đánh giá từ người khác về ngoại hình và trang phục của mình.
Câu 3: Câu văn “Cô gái sững người, bật khóc. Hóa ra, bao nhiêu năm nay, tiếng hát của cô luôn được khích lệ bởi một đôi tai đặc biệt: đôi tai của tâm hồn” diễn tả một khoảnh khắc thức tỉnh của cô gái. Ý nghĩa của câu văn này là cô nhận ra rằng, mặc dù có thể không có người nghe theo cách thông thường, nhưng tiếng hát của cô vẫn có sức lan tỏa và được ghi nhận bởi trái tim và tâm hồn của ông cụ - người không thể nghe. Điều này thể hiện rằng, nghệ thuật có thể chạm tới cảm xúc và tình cảm mà không cần đến sự hoàn hảo về hình thức hay khả năng vật lý.
Câu 4: Biện pháp tu từ trong câu văn chính là phép nhân hoá với hình ảnh "đôi tai của tâm hồn". Tác dụng của biện pháp này là tạo sự liên tưởng sâu sắc về việc cảm nhận âm nhạc không chỉ bằng tai mà còn bằng trái tim. Nó nhấn mạnh rằng vẻ đẹp của nghệ thuật không chỉ nằm ở khả năng nghe, mà còn ở khả năng cảm nhận và đồng điệu với cảm xúc của người biểu diễn.
Câu 5: Thông điệp mà tôi tâm đắc nhất sau khi đọc văn bản trên là: sự đánh giá và nhận định về giá trị của một người không chỉ dựa vào diện mạo hay những gì mà người khác có thể thấy, mà còn phụ thuộc vào tâm hồn và cảm xúc. Dù bản thân có vấp phải khó khăn, nếu ta luôn kiên trì và đam mê với điều mình yêu thích, thì vẫn có người sẽ luôn ghi nhận và ủng hộ.
Ответить
© 2025 Học Tốt Online - Chia Sẻ Tài Liệu Học Tập và Giải Bài Tập Miễn Phí
Russian
