Rượu đã tan lúc nào. Người về, người đi chơi đã vãn cả. Mị không biết, Mị vẫn ngồi trơ một mình giữa nhà. Mãi sau Mị mới đứng dậy, nhưng Mị không bước ra đường chơi, mà Mị từ từ bước vào buồng. Chẳng năm nào, A Sử cho

Rượu đã tan lúc nào. Người về, người đi chơi đã vãn cả. Mị không biết, Mị vẫn ngồi trơ một mình giữa nhà. Mãi sau Mị mới đứng dậy, nhưng Mị không bước ra đường chơi, mà Mị từ từ bước vào buồng. Chẳng năm nào, A Sử cho Mị đi chơi Tết. Mị cũng chẳng buồn đi. Bấy giờ Mị ngồi xuống giường, trông ra cái cửa sổ lỗ vuông mờ mờ trăng trắng. Đã từ nãy, Mị thấy phơi phới trở lại, trong lòng đột nhiên vui sướng như những đêm Tết ngày trước. Mị trẻ lắm. Mị vẫn còn trẻ. Mị muốn đi chơi. Bao nhiêu người có chồng cũng đi chơi ngày Tết. Huống chi A Sử với Mị, không có lòng với nhau mà vẫn phải ở với nhau! Nếu có nắm lá ngón trong tay lúc này, Mị sẽ ăn cho chết ngay, chứ không buồn nhớ lại nữa. Nhớ lại, chỉ thấy nước mắt ứa ra. Mà tiếng sáo gọi bạn yêu vẫn lửng lơ bay ngoài đường: Anh ném pao, em không bắt Em không yêu, quả pao rơi rồi… (Tô Hoài, Vợ chồng A Phủ) Câu 1 (0,5 điểm). Nhân vật chính trong đoạn trích trên là ai? Câu 2 (0,5 điểm). Xác định ngôi kể của đoạn trích? Câu 3 (0,5 điểm). Xác định điểm nhìn trần thuật trong đoạn văn trên? Câu 4 (1,5 điểm). Chỉ ra điểm nhìn trần thuật trong đoạn văn mà em vừa xác định ở câu 3. Cách tổ chức điểm nhìn trần thuật của nhà văn ở đây có gì đặc sắc? Câu 5 (1,0 điểm): Chi tiết tiếng sáo xuất hiện cuối đoạn trích có ý nghĩa như thế nào trong việc diễn tả tâm lí nhân vật Mị? Câu 6 (1,0 điểm): Từ đoạn trích trên, anh/chị có cảm nghĩ gì về người phụ nữ miền núi trong xã hội phong kiến xưa?
This anwser using AI, please
Câu 1: Nhân vật chính trong đoạn trích trên là Mị.

Câu 2: Ngôi kể của đoạn trích là ngôi thứ ba.

Câu 3: Điểm nhìn trần thuật trong đoạn văn trên là điểm nhìn từ nội tâm của nhân vật Mị.

Câu 4: Điểm nhìn trần thuật trong đoạn văn là từ tâm trạng, suy nghĩ của Mị, được viết theo ngôi thứ ba, nhưng lại thể hiện rất rõ cảm xúc và nội tâm của nhân vật. Cách tổ chức điểm nhìn trần thuật này đặc sắc vì nó giúp người đọc hiểu sâu hơn về nỗi đau, sự cô đơn và khát vọng sống của Mị, mặc dù Mị bị giam cầm trong cuộc đời tăm tối và áp bức. Những suy nghĩ, cảm xúc của Mị được thể hiện một cách chân thật, xúc động, từ đó tạo ra sự đồng cảm mạnh mẽ với nhân vật.

Câu 5: Chi tiết tiếng sáo xuất hiện cuối đoạn trích thể hiện nỗi nhớ, khát vọng tự do và tình yêu của Mị. Tiếng sáo vang lên như một biểu tượng cho những kỷ niệm vui vẻ, những ước mơ giản dị của Mị về hạnh phúc, tình yêu và cuộc sống tự do. Nó cũng gợi nhắc khao khát sống dậy trong Mị, khiến cô cảm thấy đau đáu và cô đơn hơn trong hoàn cảnh ngột ngạt của mình.

Câu 6: Từ đoạn trích trên, có thể thấy người phụ nữ miền núi trong xã hội phong kiến xưa phải chịu đựng nhiều bất hạnh, áp bức và thiếu thốn về tình cảm. Cuộc sống của họ thường gắn liền với những lễ hội nhưng lại thiếu đi quyền tự do, quyền quyết định cuộc đời mình. Sự khát khao yêu thương và tự do của Mị phản ánh rõ nét tình cảnh của người phụ nữ trong xã hội cũ, là nạn nhân của xã hội phong kiến, đồng thời cũng là biểu tượng cho sức mạnh tiềm tàng và khát vọng sống mãnh liệt trong con người họ.
Ответить