Các bạn giúp mình giải đề này nhé                                                I. PHẦN ĐỌC HIỂU (5,0 điểm)      Đọc văn bản sau: ÁO TẾT      Con Bé Em cười tủm tỉm khi nghĩ

Các bạn giúp mình giải đề này nhé                                                I. PHẦN ĐỌC HIỂU (5,0 điểm)      Đọc văn bản sau: ÁO TẾT      Con Bé Em cười tủm tỉm khi nghĩ tới cái áo đầm màu hồng mà má nó mới mua cho:      - Tết này, mình mà mặc cái áo đó đi chơi, đẹp như tiên cho mà coi.      Nó nghĩ và nó muốn chia sẻ với con Bích bạn nó.      Con Bích ở trong hẻm, nhà nó nghèo má nó đi bán bắp nướng ngoài đầu hẻm, con Bé Em thích con Bích vì nó hiền, với lại ngồi kế nhau từ lớp một tới lớp năm, làm sao mà không thân cho được. Hôm hai mươi sáu, học buổi cuối năm, hai đứa nôn Tết quá trời nên tính trước, nếu mùng Một con Bé Em đi về ngoại thì mùng Hai hai đứa đi tới nhà cô giáo. Bây giờ con Bé Em tính trong đầu, tới bữa đó chắc nhiều bạn nữa, cho nên nó sẽ mặc cái áo đầm mới thắt nơ, bâu viền kim tuyến cho tụi bạn lé con mắt luôn.      Con Bích đang ngồi nướng bắp thế cho má nó đi xách cặn cho heo. Bé Em muốn khoe liền nhưng bày đặt nói gièm:      - Còn mấy ngày nữa Tết rồi hen, mầy có đồ mới chưa?      - Có, má tao đưa vải cho cô Ba thợ cắt rồi, má tao nói gần Tết đồ nhiều, dồn đống, chắc tới hai mươi tám mới lấy được.      - Vậy mầy được mấy bộ?      - Có một bộ hà.      Con Bé Em trợn mắt:      - Ít quá vậy?      - Con Út Mót với Con Út Hết được hai bộ. Tao lớn rồi, nhường cho tụi nó.      - Vậy à?      Bé Em mất hứng hẳn, nó lựng khựng nửa muốn khoe, nửa muốn không.      Nhưng rõ ràng là con Bích không quên nó:      - Còn mầy?      - Bốn bộ. Má tao mua cho đủ mặc từ mùng Một tới mùng Bốn, bữa nào cũng mặc đồ mới hết trơn. Trong đó có bộ đầm hồng nổi lắm, hết sẩy luôn.      - Mầy sướng rồi.      Con Bích nói xong vẫn cười nhưng mắt nó xịu xuống, buồn hẳn. Nhà nó nghèo, sao bì được với nhà con Bé Em. Hồi nhỏ nó chuyên mặc áo con trai của anh Hai nó để lại. Áo nó thì chuyền cho mấy đứa em, tới con Út Hết là đồ đã cũ mèm, mỏng tang, kéo nhẹ cũng rách. Được cái mấy chị em nó biết thân, lo học chớ không so đo chuyện cũ mới. Má nó nói hoài: “Nhà mình nghèo quá hà, ráng vài năm nữa, khá giả rồi má sắm cho”. Con Bé Em nhìn con Bích lom lom rồi cúi xuống, trở trở trái bắp nướng:      - Bộ đồ mầy may chắc đẹp lắm, bữa mùng Hai mầy mặc bộ đó đi nhà cô hen?      Rồi tới mùng Một, mùng Hai, bé Em lại rủ con Bích đi chơi. Hai đứa mặc đồ hơi giống nhau, chỉ khác là con Bích mặc áo trắng bâu sen, con Bé Em thì mặc áo thun có in hình mèo bự. Cô giáo tụi nó khen:      - Coi hai đứa lớn hết trơn rồi, cao nhòng.      Hai đứa cười. Lúc đó con Bé Em nghĩ thầm, mình mà mặc bộ đầm hồng, thế nào cũng mất vui. Bạn bè phải vậy chớ. Đứa mặc áo đẹp, đứa mặc áo xấu coi gì được, vậy sao coi là bạn thân. Nhưng Bích lại nghĩ khác, Bé Em thương bạn như vậy, tốt như vậy, có mặc áo gì Bích vẫn quý Bé Em. Thiệt đó.  (Nguyễn Ngọc Tư, Áo Tết, in trong Xa xóm Mũi, NXB Kim Đồng, 2023) * Chú thích:       Nguyễn Ngọc Tư sinh năm 1976, tại tỉnh Cà Mau, là một trong những nhà văn nữ nổi tiếng. Bà bắt đầu viết văn từ năm 1997 và nhanh chóng gây được tiếng vang với những truyện ngắn mang đậm chất Nam Bộ như “Sông nhỏ lở quanh”, “Nước chảy mây trôi”... Tác phẩm của Nguyễn Ngọc Tư thường tập trung vào đề tài cuộc sống của người dân miền Tây sông nước. Bà có một vốn sống phong phú và một khả năng quan sát tinh tế, giúp bà khắc họa thành công những con người và mảnh đất Nam Bộ. Nguyễn Ngọc Tư là một nhà văn giàu cảm xúc và có lối viết độc đáo. Bà sử dụng ngôn ngữ giản dị, mộc mạc nhưng vẫn giàu chất thơ, tạo nên những câu chuyện vừa chân thực vừa lãng mạn.       Thực hiện các yêu cầu:       Câu 1 (0,5 điểm). Xác định ngôi kể của văn bản.       Câu 2 (1,0 điểm). Em hiểu như thế nào về lời khen của cô giáo: Coi hai đứa lớn hết trơn rồi, cao nhòng.      Câu 3 (1,0 điểm). Nhân vật Bé Em cuối cùng đã mặc trang phục như thế nào khi đến nhà cô giáo? Lựa chọn đó thể hiện Bé Em là cô bé như thế nào?      Câu 4 (1,0 điểm). Chỉ ra kiểu câu trong câu sau : “Hai đứa mặc đồ hơi giống nhau, chỉ khác là con Bích mặc áo trắng bâu sen, con Bé Em thì mặc áo thun có in hình mèo bự.     Câu 5 (1,5 điểm). Bạn bè phải vậy chớ. Đứa mặc áo đẹp, đứa mặc áo xấu coi gì được, vậy sao coi là bạn thân. Nhưng Bích lại nghĩ khác, Bé Em thương bạn như vậy, tốt như vậy, có mặc áo gì Bích vẫn quý Bé Em. Theo em cần làm gì để có một tình bạn đẹp và chân thành? II. PHẦN VIẾT (5,0 điểm)      Câu 2 (5,0 điểm).       Biết yêu thương, chia sẻ có ý nghĩa rất lớn trong cuộc sống. Khi ta biết yêu thương, chia sẻ thì chúng ta sẽ nhận lại niềm vui, sự tôn trọng của mọi người, cuộc sống sẽ trở nên vui vẻ và hạnh phúc hơn.      Viết bài văn nghị luận khoảng 400 chữ làm rõ nhận định trên.
This anwser using AI, please
I. PHẦN ĐỌC HIỂU

Câu 1 (0,5 điểm). Ngôi kể của văn bản là ngôi thứ ba. Tác giả sử dụng ngôi kể này để dẫn dắt người đọc vào câu chuyện một cách khách quan và sinh động hơn.

Câu 2 (1,0 điểm). Lời khen của cô giáo "Coi hai đứa lớn hết trơn rồi, cao nhòng" thể hiện sự vui mừng và tự hào của cô giáo khi thấy các học trò của mình đã trưởng thành hơn. Câu nói này không chỉ đơn thuần là một lời khen về ngoại hình mà còn ám chỉ sự trưởng thành cả về mặt tinh thần và cảm xúc. Nó cũng thể hiện sự quan tâm của cô giáo đối với sự phát triển của học sinh.

Câu 3 (1,0 điểm). Khi đến nhà cô giáo, Bé Em mặc áo thun có in hình mèo bự, trong khi con Bích mặc áo trắng bâu sen. Lựa chọn trang phục này cho thấy Bé Em là một cô bé vui vẻ, năng động và có phần tự tin. Tuy nhiên, mặc dù cô bé có áo mới đẹp hơn bạn, nhưng trong lòng vẫn có sự lo lắng về tình bạn, phản ánh tính cách nhân hậu và có phần nhạy cảm của Bé Em.

Câu 4 (1,0 điểm). Trong câu “Hai đứa mặc đồ hơi giống nhau, chỉ khác là con Bích mặc áo trắng bâu sen, con Bé Em thì mặc áo thun có in hình mèo bự,” có hai kiểu câu: câu đơn và câu phức. Câu này biểu hiện sự tương đồng và khác biệt giữa hai nhân vật.

Câu 5 (1,5 điểm). Để có một tình bạn đẹp và chân thành, chúng ta cần biết lắng nghe, chia sẻ và giúp đỡ nhau trong khó khăn. Tình bạn không chỉ dựa vào vẻ bề ngoài hay những gì người khác có, mà quan trọng hơn là sự thấu hiểu và đồng cảm. Chúng ta cũng cần trân trọng những phẩm chất tốt đẹp của nhau, không so đo, tính toán thiệt hơn, mà hãy cùng nhau vui vẻ và hỗ trợ lẫn nhau trong mọi hoàn cảnh. Khi ta thực sự coi nhau là bạn thân, tình bạn sẽ trở nên bền chặt và ý nghĩa hơn.

II. PHẦN VIẾT

Yêu thương và chia sẻ là hai giá trị cốt lõi trong cuộc sống của con người. Yêu thương giúp ta kết nối, cảm nhận được sự ấm áp và an toàn, trong khi chia sẻ lại tạo ra không gian cho những niềm vui và nỗi buồn. Khi ta yêu thương và chia sẻ, cuộc sống trở nên hạnh phúc hơn.

Đầu tiên, yêu thương là nền tảng để xây dựng các mối quan hệ. Những tình cảm chân thành giữa gia đình, bạn bè hay người thân không chỉ giúp ta cảm thấy vui vẻ mà còn giúp ta vượt qua những khó khăn trong cuộc sống. Một cái ôm, một lời hỏi thăm hay đơn giản là một nụ cười cũng đủ để truyền tải yêu thương và làm sáng lên những ngày tăm tối.

Tiếp theo, việc chia sẻ cũng mang lại ý nghĩa sâu xa. Khi ta chia sẻ niềm vui, nó sẽ được nhân lên, còn khi ta chia sẻ nỗi buồn, nó sẽ vơi đi. Những khoảnh khắc hạnh phúc được sẻ chia với nhau sẽ trở thành những kỷ niệm đẹp đẽ, gắn kết tình bạn, tình người. Chia sẻ cũng thể hiện sự quan tâm đến cảm xúc của người khác, giúp tạo dựng lòng tin và sự tôn trọng.

Cuối cùng, yêu thương và chia sẻ làm cho xã hội trở nên văn minh hơn. Một cộng đồng đầy tình thương sẽ có nhiều sự hỗ trợ lẫn nhau, giúp đỡ những người khó khăn. Khi mọi người đều biết yêu thương và chia sẻ, cuộc sống sẽ đầy ắp những điều tốt đẹp.

Tóm lại, yêu thương và chia sẻ là hai hành động quý giá, không chỉ giúp cuộc sống của chính bản thân chúng ta tốt đẹp hơn mà còn góp phần tạo dựng một xã hội hòa bình, hạnh phúc. Khi ta biết yêu thương, chia sẻ, ta sẽ nhận lại không chỉ niềm vui mà còn cả sự tôn trọng và tình cảm từ mọi người xung quanh. Cuộc sống sẽ trở nên ý nghĩa hơn rất nhiều.
Publier la réponse