Đọc đoạn thơ sau: Con bị thương, nằm lại một mùa mưaNhớ dáng mẹ ân cần mà lặng lẽNhà yên ắng, tiếng chân đi rất nhẹ,Gió từng hồi trên mái lá ùa qua.Nhớ vườn cây che bóng kín sau nhàTrái chín rụng suốt mùa thu lộp độpNhững dãy bưởi

Đọc đoạn thơ sau:

Con bị thương, nằm lại một mùa mưa

Nhớ dáng mẹ ân cần mà lặng lẽ

Nhà yên ắng, tiếng chân đi rất nhẹ,

Gió từng hồi trên mái lá ùa qua.

Nhớ vườn cây che bóng kín sau nhà

Trái chín rụng suốt mùa thu lộp độp

Những dãy bưởi sai, những hàng khế ngọt,

Nhãn đầu mùa, chim đến bói lao xao…

Con xót lòng, mẹ hái trái bưởi đào

Con nhạt miệng, có canh tôm nấu khế

Khoai nướng, ngô bung, ngọt lòng đến thế

Mỗi ban mai toả khói ấm trong nhà.

Ba con đầu đi chiến đấu nơi xa

Tình máu mủ mẹ dồn con hết cả,

Con nói mớ những núi rừng xa lạ

Tỉnh ra rồi, có mẹ, hoá thành quê!

[…]

Mẹ, trích từ tập thơ “Những Gương Mặt, Những Khoảng Trời” - Bằng Việt)

Viết bài văn nghị luận phân tích nỗi nhớ mẹ, nhớ quê da diết, tình cảm của người con dành cho mẹ và những nét đặc sắc về hình thức nghệ thuật được thể hiện qua đoạn thơ.

* Thông tin tác giả: Tên thật là Nguyễn Việt Bằng, Quê ở Hà Nội. Phong cách sáng tác của ông viết đa dạng, trẻ trung và đầy sức sống; ngôn ngữ thơ tài hoa, giàu hình ảnh; tư tưởng thơ Bằng Việt chịu ảnh hưởng bởi tư tưởng trí thức phương Tây.

* Bài thơ Mẹ được sáng tác 1972 của Bằng Việt là một tác phẩm nổi bật trong nền văn học Việt Nam, nằm trong tập thơ “Những Gương Mặt, Những Khoảng Trời”.

* Nghệ thuật:

- Lời thơ giản dị, tự nhiên.

- Hình ảnh thơ rất gần gũi với người đọc.

- Bài thơ được viết theo thể thơ 8 chữ, nhịp điệu đa dạng.

Post Reply