Hand : Anh đi tìm em            Anh đi tìm cô bé quàng khăn đỏ ngày xưa           Sợ rằng năm nay em đã lớn           Đàn sói nhiều hơn xưa           Trái tim em thì bé bỏng

Hand : Anh đi tìm em            Anh đi tìm cô bé quàng khăn đỏ ngày xưa           Sợ rằng năm nay em đã lớn           Đàn sói nhiều hơn xưa           Trái tim em thì bé bỏng           Biết chiều nay em có kịp về nhà           Mà không bật khóc ?                                     - Nguyễn Nhật Ánh -
This anwser using AI, please
Bài thơ "Anh đi tìm em" của Nguyễn Nhật Ánh chạm đến những nỗi niềm sâu sắc trong tâm hồn mỗi người, đặc biệt là những ký ức đẹp về tuổi thơ và những thay đổi theo thời gian.

Đầu tiên, những hình ảnh như "cô bé quàng khăn đỏ" gây ấn tượng mạnh, tượng trưng cho innocence và sự ngây thơ của trẻ nhỏ. Khi tác giả nhắc đến "cô bé" trong quá khứ, điều này khiến người đọc cảm nhận được sự hoài niệm và lòng trăn trở về thời gian trôi qua, khi mà những đứa trẻ dần lớn lên và phải đối mặt với thực tại.

Câu hỏi "Mà không bật khóc?" thể hiện một nỗi lo lắng, một sự tiếc nuối về những gì đã qua và sự mong mỏi không chỉ là sự an toàn mà còn là sự trở về với những kỷ niệm đẹp. Tác giả đang đặt ra câu hỏi về khả năng giữ gìn những ký ức đó trong bối cảnh một thế giới ngày càng nhiều "đàn sói", có thể hiểu là những thử thách, khó khăn trong cuộc sống.

Thông qua bài thơ, Nguyễn Nhật Ánh không chỉ gửi gắm nỗi niềm của một người trưởng thành nhìn lại tuổi thơ, mà còn tạo nên một không gian cho độc giả ngẫm nghĩ về bản thân mình và những ký ức đã qua, cũng như những điều mà họ trân quý trong cuộc sống hiện tại.

Do đó, bài thơ không chỉ đơn thuần là một tác phẩm nghệ thuật, mà còn là một thông điệp sâu sắc về tình cảm gia đình, tình yêu thương và sự biến đổi theo thời gian.
Publier la réponse