Đọc văn bản: Tháo nói: – Anh hùng là người trong bụng có chí lớn, có mưu cao, có tài bao trùm được cả vũ trụ, có chí nuốt cả trời đất kia. Huyền Đức mới hỏi: – Ai có thể xứng đáng được như thế?  Tháo lấy tay trỏ vào Huyền Đức, rồi lại

Đọc văn bản: Tháo nói: – Anh hùng là người trong bụng có chí lớn, có mưu cao, có tài bao trùm được cả vũ trụ, có chí nuốt cả trời đất kia. Huyền Đức mới hỏi: – Ai có thể xứng đáng được như thế?  Tháo lấy tay trỏ vào Huyền Đức, rồi lại trỏ vào mình nói rằng: – Anh hùng thiên hạ bây giờ chỉ có sứ quân và Tháo mà thôi. Huyền Đức nghe nói, giật nảy mình, bất giác thìa, đũa cầm ở tay rơi cả xuống đất. Đúng lúc ấy, cơn mưa sắp đến, có một tiếng sấm rền vang. Huyền Đức ung dung cúi xuống nhặt đũa và thìa, nói tảng rằng: – Gớm thật! Tiếng sấm dữ quá! Tháo cười hỏi rằng: – Trượng phu cũng sợ sấm à? Huyền Đức nói: – Đức thánh ngày xưa gặp lúc sấm dữ gió to cũng đổi sắc mặt, sao tôi lại không sợ? Huyền Đức đã che đậy được hết việc giật mình đánh rơi cả thìa đũa khi nghe Tháo gọi mình là anh hùng. Tháo thấy thế không ngờ gì Huyền Đức nữa.    (Trích hồi 21 – Tam quốc diễn nghĩa,  theo bản dịch của Phan Kế Bình, Bùi Kỉ hiệu đính) Thực hiện các yêu cầu sau: Câu 1. Đoạn trích kể lại sự việc chính nào? Câu 2. Theo đoạn trích, nhân vật Tào Tháo quan niệm như thế nào về anh hùng? Câu 3. Em hãy nhận xét về nhân vật Lưu Bị qua đoạn trích trên. Câu 4. Vì sao cách kể chuyện trong đoạn văn lại hấp dẫn người đọc? Câu 5. Nêu  quan niệm của em về người anh hùng trong xã hội thời nay.
Đăng phản hồi