Đọc văn bản: Tháo nói: – Anh hùng là người trong bụng có chí lớn, có mưu cao, có tài bao trùm được cả vũ trụ, có chí nuốt cả trời đất kia. Huyền Đức mới hỏi: – Ai có thể xứng đáng được như thế?  Tháo lấy tay trỏ vào Huyền Đức, rồi lại

Đọc văn bản: Tháo nói: – Anh hùng là người trong bụng có chí lớn, có mưu cao, có tài bao trùm được cả vũ trụ, có chí nuốt cả trời đất kia. Huyền Đức mới hỏi: – Ai có thể xứng đáng được như thế?  Tháo lấy tay trỏ vào Huyền Đức, rồi lại trỏ vào mình nói rằng: – Anh hùng thiên hạ bây giờ chỉ có sứ quân và Tháo mà thôi. Huyền Đức nghe nói, giật nảy mình, bất giác thìa, đũa cầm ở tay rơi cả xuống đất. Đúng lúc ấy, cơn mưa sắp đến, có một tiếng sấm rền vang. Huyền Đức ung dung cúi xuống nhặt đũa và thìa, nói tảng rằng: – Gớm thật! Tiếng sấm dữ quá! Tháo cười hỏi rằng: – Trượng phu cũng sợ sấm à? Huyền Đức nói: – Đức thánh ngày xưa gặp lúc sấm dữ gió to cũng đổi sắc mặt, sao tôi lại không sợ? Huyền Đức đã che đậy được hết việc giật mình đánh rơi cả thìa đũa khi nghe Tháo gọi mình là anh hùng. Tháo thấy thế không ngờ gì Huyền Đức nữa.    (Trích hồi 21 – Tam quốc diễn nghĩa,  theo bản dịch của Phan Kế Bình, Bùi Kỉ hiệu đính) Thực hiện các yêu cầu sau: Câu 1. Đoạn trích kể lại sự việc chính nào? Câu 2. Theo đoạn trích, nhân vật Tào Tháo quan niệm như thế nào về anh hùng? Câu 3. Em hãy nhận xét về nhân vật Lưu Bị qua đoạn trích trên. Câu 4. Vì sao cách kể chuyện trong đoạn văn lại hấp dẫn người đọc? Câu 5. Nêu  quan niệm của em về người anh hùng trong xã hội thời nay.
This anwser using AI, please
Câu 1: Đoạn trích kể lại sự việc chính là cuộc đối thoại giữa Tào Tháo và Huyền Đức (Lưu Bị) về khái niệm anh hùng. Tào Tháo tuyên bố rằng anh hùng là người có chí lớn và tài năng xuất chúng, và khi Huyền Đức hỏi ai có thể xứng đáng với danh hiệu anh hùng, Tào Tháo chỉ vào Huyền Đức và bản thân mình.

Câu 2: Theo đoạn trích, Tào Tháo có quan niệm rằng anh hùng là người sở hữu chí lớn, mưu cao, và tài năng vượt trội. Anh hùng không chỉ có thể ảnh hưởng đến con người mà còn có sức mạnh bao trùm cả vũ trụ và trời đất. Điều này thể hiện sự kiêu ngạo và tự phụ của Tào Tháo khi ông coi mình và Huyền Đức là những người xứng đáng với danh hiệu này.

Câu 3: Nhân vật Lưu Bị (Huyền Đức) qua đoạn trích thể hiện tính cách khiêm tốn, chăm chỉ, và có phần nhút nhát. Khi Tào Tháo gọi mình là anh hùng, Huyền Đức giật mình và cảm thấy bất ngờ, điều này cho thấy ông không nhận thức về bản thân mình như một anh hùng. Mặc dù không tự phụ, Huyền Đức vẫn biết cách giữ bình tĩnh và phản ứng khéo léo trước tình huống khó xử, chẳng hạn như việc biện minh sự sợ hãi của mình trước tiếng sấm.

Câu 4: Cách kể chuyện trong đoạn văn hấp dẫn người đọc vì nó tạo ra một cuộc đối thoại ý nghĩa, thể hiện được sự tương phản trong tính cách giữa Tào Tháo và Huyền Đức. Điểm nhấn của đoạn trích còn nằm ở khía cạnh tâm lý nhân vật - sự giật mình, ngạc nhiên của Huyền Đức khi nhận được lời khen, và sự tự mãn của Tào Tháo. Ngoài ra, yếu tố thời tiết (tiếng sấm) cũng đã tạo ra không khí căng thẳng và hồi hộp, khiến người đọc dễ dàng bị cuốn hút vào câu chuyện.

Câu 5: Quan niệm của em về người anh hùng trong xã hội thời nay không chỉ gói gọn trong việc sở hữu tài năng xuất chúng hay chí lớn mà còn là những người có tấm lòng nhân ái, sẵn sàng hy sinh vì lợi ích của cộng đồng. Người anh hùng có thể là những cá nhân bình thường nhưng dám đứng lên chống lại những điều sai trái, đem lại sự công bằng cho xã hội. Họ không cần phải nổi bật, nhưng chính những hành động nhỏ bé tích cực và lòng dũng cảm trong cuộc sống hàng ngày mới tạo nên một hình ảnh anh hùng thực sự.
Publier la réponse